Page 84 - Sáng Tạo - Bừng Cháy Sức Mạnh Bên Trong
P. 84

5. Trò chơi danh vọng



                     Cấu trúc của toàn thể cuộc sống chúng ta là ở chỗ chúng được

                dạy rằng chừng nào chưa được thừa nhận, chúng ta vẫn là không ai
                cả, chúng ta vô giá trị. Công việc không quan trọng, thừa nhận mới
                quan  trọng.  Và  điều  này  đang  làm  cho  mọi  thứ  thành  lộn  ngược.
                Công việc phải quan trọng chứ - niềm vui trong chính nó. Bạn nên
                làm việc, không nên được thừa nhận mà bởi vì bạn tận hưởng công
                việc có tính sáng tạo; bạn yêu công việc vì chính nó.

                     Điều này nên là cách nhìn vào mọi việc - làm việc nếu bạn yêu
                nó. Đừng đòi hỏi thừa nhận. Nếu nó tới, nhận nó thoải mái; nếu nó
                không tới, không nghĩ về nó. S  hoàn thành của bạn nên ở trong
                bản  thân  công  việc.  Và  nếu  mọi  người  học  được  nghệ  thuật  đơn
                giản này về yêu công việc của mình, dù nó là gì, tận hưởng nó mà
                không đòi hỏi bất kì thừa nhận nào, chúng ta sẽ có một thế giới tuyệt
                vời và lễ hội hơn.

                     Như nó hiện thế, thế giới đã bẫy bạn vào hình mẫu khổ. Điều
                bạn đang làm là tốt không phải vì bạn yêu nó, vì bạn làm nó hoàn
                hảo, mà bởi vì thế giới thừa nhận nó, trao phần thưởng cho nó, cho
                bạn huân chương vàng, Giải thưởng Nobel. Họ đã lấy đi toàn thể giá
                trị bản chất của sáng tạo và phá hu  hàng triệu người - bởi vì bạn

                không thể cho hàng triệu người Giải thưởng Nobel được. Và bạn đã
                tạo ra ham muốn được thừa nhận trong mọi người, cho nên không
                ai có thể làm việc một cách an bình, im lặng, tận hưởng bất kì cái gì
                mình làm. Và cuộc sống bao gồm nh ng điều nhỏ bé. Với nh ng
                điều nhỏ bé không có phần thưởng, không có danh hiệu do chính
                phủ trao, không có bằng cấp tôn vinh do các đại học trao.
                     Một  trong  nh ng  nhà  thơ  vĩ  đại  của  thế  kỉ  này,  Rabindranath
                Tagore, đã sống ở Bengal, Ấn Độ. Ông ấy đã xuất bản tập thơ của

                mình,  tiểu  thuyết  của  mình  bằng  tiếng  Bengali  -  nhưng  không  có
                thừa nhận nào tới với ông ấy. Thế rồi ông ấy dịch sang tiếng Anh
                thành cuốn sách nhỏ, Gitanjali, "Cúng dường các bài ca". Và ông ấy
                nhận  ra rằng  bản  gốc  có cái  đẹp  mà bản  dịch  không  có được  và
                không thể có được - bởi vì hai ngôn ng  này, tiếng Bengali và tiếng

                Anh, có cấu trúc khác nhau, các cách diễn đạt khác nhau.
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89