Page 61 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 61

trường hợp tình yêu trong bản thân nó không phải là mục đích, mà
                là cái gì đó khác.
                     Nếu bạn là chồng, bạn đem quà về cho vợ - cô ấy hạnh phúc, cô

                ấy bám lấy bạn, hôn bạn; nhưng khi bạn không đem cái gì về nhà thì
                có khoảng cách; cô ấy không bám bạn, cô ấy không tới gần bạn. Khi
                bạn làm những điều như vậy bạn quên mất rằng khi bạn yêu đó là
                ân huệ cho bạn, không chỉ cho người khác. Điều đầu tiên, việc yêu
                giúp cho người yêu. Điều thứ hai, nó giúp cho người được yêu.
                     Và  như  tôi  thấy  nó...  mọi  người  tới  tôi,  họ  bao  giờ  cũng  nói,
                "Người kia không yêu tôi." Chẳng ai tới và nói, "Tôi không yêu người
                kia." Yêu đã trở thành một yêu cầu: "Người kia không yêu tôi." Quên

                người kia đi! Yêu là hiện tượng tuyệt vời thế, nếu bạn yêu, bạn sẽ
                tận hưởng.
                     Và bạn càng yêu, bạn càng trở nên đáng yêu hơn. Bạn càng ít
                yêu và bạn càng đòi hỏi rằng người khác phải yêu bạn, và bạn ngày
                càng ít đáng yêu hơn, bạn ngày càng trở nên khép kín hơn, bị hạn

                chế vào bản ngã mình. Và bạn trở thành hay t  ái - cho dù ai đó có
                tiếp cận bạn để yêu bạn, bạn cũng trở nên sợ, bởi vì trong mọi tình
                yêu đều có khả năng bác bỏ, rút lui.
                     Không ai yêu bạn - điều này đã trở nên ăn sâu vào bên trong
                bạn.  Làm  sao  người  này  lại  cố  gắng  thay  đổi  tâm  trí  bạn  được?
                Người đó đang cố gắng yêu bạn sao? - phải có cái gì đó giả tạo rồi,
                người đó có đang định lừa dối bạn không? Phải là một người tinh

                ranh đây, gian xảo đây. Bạn t  bảo vệ mình. Bạn không cho phép
                bất kì ai yêu bạn và bạn không yêu người khác. Thế thì có sợ hãi.
                Thế  thì  bạn  một  mình  trong  thế  giới,  một  mình  thế,  đơn  độc  thế,
                không được nối liền.
                     Vậy sợ hãi là gì? Sợ hãi là cảm giác về không tiếp xúc với s  tồn
                tại. Để đây là định nghĩa về sợ hãi: trạng thái không tiếp xúc với s

                tồn tại là sợ hãi. Bạn bị bỏ lại một mình, đứa trẻ kêu khóc trong nhà,
                mẹ và bố và cả gia đình đi xem hát. Đứa trẻ kêu và khóc trong chiếc
                nôi. Bị bỏ lại một mình không tiếp xúc, không ai bảo vệ, không ai cho
                s  an ủi, không ai yêu; đơn độc, đơn độc bao la khắp xung quanh.
                Đây là trạng thái của sợ hãi.
                     Điều này xảy tới bởi vì bạn được nuôi lớn theo cách bạn không
                cho phép tình yêu xảy ra. Toàn thể nhân loại đã được huấn luyện về

                những thứ khác, không về tình yêu. Giết người, chúng ta đã được
   56   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66