Page 65 - Can Đảm Biến Thách Thức Thành Sức Mạnh
P. 65

Thế  là  họ  nhìn  nhau  rồi  họ  nói,  “Rất  tiếc  thưa  ngài,  chúng  tôi
                không biết lời cầu nguyện đúng được phép của nhà thờ bởi vì chúng
                tôi dốt nát. Nhưng chúng tôi đã tạo ra lời cầu nguyện của riêng mình

                - nó là do con người làm ra. Nếu ông không cảm thấy bị xúc phạm
                thì chúng tôi có thể trình nó cho ông.”
                     Thế là linh mục nói, “Được, trình diễn nó cho ta xem, các ông
                đang làm cầu nguyện gì.” Thế là họ nói, “Chúng tôi đã cố gắng và
                nghĩ hoài - nhưng chúng tôi không phải là những nhà tư tưởng lớn,
                chúng tôi là những người ngu, dân làng dốt nát. Thế rồi chúng tôi
                quyết định một lời nguyện đơn giản. Trong Ki tô giáo, Thượng đế
                được  quan  niệm  là  ba  ngôi,  ba  người:  Thượng  đế  Cha,  Con  và

                Thánh  Thần.  Và  chúng  tôi  cũng  có  ba  người.  Cho  nên  chúng  tôi
                quyết định lời nguyện: ‘Ngài ba, chúng tôi ba, nhân từ với chúng tôi.’
                Đây là lời nguyện của chúng tôi: 'Chúng tôi ba, ngài cũng ba, nhân
                từ với chúng tôi.'”
                     Linh  mục  rất,  rất  giận,  giận  lắm  gần  phát  rồ.  Ông  ta  nói,  “Vô

                nghĩa  làm  sao!  Chúng  ta  chưa  bao  giờ  nghe  thấy  bất  kì  lời  cầu
                nguyện nào như thế này. Dừng nó lại ngay! Theo cách này các ông
                không thể là thánh được. Các ông đơn giản ngu si.” Họ cúi rạp mình
                dưới  chân  ông  ta  và  họ  nói,  “Xin  ông  dạy  cho  chúng  tôi  lời  cầu
                nguyện th c, đích th c đi.”
                     Thế là ông ta nói cho họ phiên bản có thẩm quyền của Nhà thờ
                chính thống Nga. Nó dài lắm, rắc rối phức tạp lắm; toàn những từ

                đao to búa lớn, khoa trương. Ba người kia nhìn lẫn nhau - điều đó
                dường như là không thể được, cánh cửa trời đã đóng lại với họ. Họ
                nói, “Xin ông nói lại cho chúng tôi một lần nữa, vì nó dài thế, mà
                chúng tôi thì vô giáo dục.” Ông ta lại nói lại nó. Ông ta nói, “Thêm
                một lần nữa nhé các ngài, bởi vì tôi sẽ quên mất, và cái gì đó sẽ đi
                sai.” Thế là lần nữa ông ấy nói lại nó. Họ cám ơn ông ta một cách

                thành tâm và ông ta cảm thấy rất t  hào rằng mình đã làm được một
                hành vi tốt, và đã mang ba kẻ ngốc ngày trở về với nhà thờ.
                     Ông ta giương buồm con thuyền mình ra đi. Ngay giữa hồ ông ấy
                không thể nào tin được vào mắt mình - ba người kia, ba người ngu
                kia, đang chạy trên nước! Họ nói, “Hãy đợi đã... thêm một lần nữa
                đi... chúng tôi đã quên mất rồi!”
                     Bây giờ điều này không thể nào tin được! Linh mục cúi rạp mình

                dưới chân họ và ông ta nói, “Tôi xin lỗi. Các ông cứ tiếp tục lời cầu
   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70