Page 9 - 235 23-8 T2_Neat
P. 9

VĂN HÓA - GIẢI TRÍ                                         n Thứ Hai n Ngày 23/8/2021                         9







                                                                                 Nỗi đau bị lạm dụng…


                                                                           ị lạm dụng tình dục thời thơ                          hay hình minh họa để phim kịch
                                                                           ấu để lại vết hằn sâu trong                           tính hơn, lột tả hết sự đau đớn, sợ
        từ lâu lắm rồi. Nhưng không viết   về xa hơn đường tới nhà người  Btâm trí nạn nhân. Càng tàn                            hãi của các nạn nhân. Nhưng “Tiêu
        được truyện dài”.             thân”, bà nhớ lại những ngày    nhẫn hơn khi tội ác đến từ những vị                        điểm” không có những cảnh này.
                                      buồn. Nhìn lại hành trình sống   linh mục được tôn sùng khiến nhiều                        Bởi chỉ cần lời kể đau lòng của người
        NHƯ TÔI LÀ ĐẸP RỒI!           của mình, Đoàn Thị Tảo không    năm liền không ai dám lên tiếng.                           trong cuộc thôi cũng đủ gây ám
                                      hối tiếc: “Tôi cảm ơn cả sự cô đơn.   Các nhà báo trong phim “Tiêu                         ảnh. Mới thấy, nhà báo luôn tỉnh
          Đoàn Lê từng được tụng ca là   Không bị thử thách bởi cô đơn thì   điểm” của đạo diễn Tom McCarthy                     táo, bình tĩnh trước những cảm xúc
        giai nhân đất Cảng. Đoàn Thị Tảo   không làm được thơ”, bà nói.   vạch trần tội ác đó.                                   tiêu cực để dẫn dắt cuộc nói chuyện.
        không sở hữu dung nhan diễm lệ   Gia tài văn chương của Đoàn    “Spotlight” (Tiêu điểm) đưa   Các nhà báo trong phim “Tiêu điểm”  Khán giả hoàn toàn cảm nhận
        như chị, liệu bà có chạnh lòng?   Thị Tảo không đồ sộ. Bà được bạn   khán giả trở về sự kiện năm 2002 ở                  được nhịp độ nhanh, gấp gáp của
        Câu trả lời của Đoàn Thị Tảo thật   đọc yêu mến ở mảng thơ ca hơn   Boston, Mỹ. Nhóm nhà báo phanh   bóng ma tâm lý luôn đè nặng dù   bộ phim qua các hành động của
        bất ngờ: “Không. Tôi thấy như tôi   mảng văn xuôi. Thơ của Đoàn Thị   phui vụ lạm dụng tình dục trẻ em   họ đã trưởng thành. Các nạn nhân   nhà báo: truy lùng danh tính kẻ ác,
        là đẹp rồi. Người ta yêu quí tôi vì   Tảo gần gũi với phụ nữ. Bà được   kéo dài 34 năm của giáo hội Mỹ.   đều cảm thấy xấu hổ và sợ hãi. Khi   đeo bám nhân chứng, nói chuyện
        những điều khác, không phải vì   “phái đẹp” yêu thương vì thế. “Tôi   Hơn 200 linh mục lạm dụng trẻ em   nhà báo hỏi về quá khứ đau lòng,   với nạn nhân, can đảm đối đầu với
        nhan sắc, nên đẹp hay xấu chẳng   là một nhà thơ tình. Đến bây giờ   bị phát hiện. Loạt phóng sự gây   họ kể bằng khuôn mặt đầy lo lắng   những đe dọa ảnh hưởng đến đề
        có nghĩa lý gì”. Tôi hỏi Đoàn Thị   vẫn làm thơ tình”, nữ thi sĩ tự   rúng động lan ra ngoài nước Mỹ,   và giọng nói run rẩy. Một nạn nhân   tài…Họ luôn chủ động tìm kiếm
        Tảo, đã có người đàn ông nào   nhận. Trong gia tài thơ tình Đoàn   kéo theo hàng loạt vụ án tương tự   kể: “Tôi chết điếng, không thể cử   thông tin để đưa sự việc ra ánh sáng
        nghe được mơ ước của bà: “Ước   Thị Tảo, không thể thiếu những   được phơi bày.             động, không biết làm gì vì đang   một cách sớm nhất. Buộc thủ phạm
        gì cũng có một người/Cũng cô   sáng tác lấy cảm hứng từ biển:   Thật khó để việc lạm dụng kéo   còn là một đứa trẻ”. Họ còn quá   phải chịu trách nhiệm trước pháp
        đơn cũng ngậm ngùi giống tôi”?   “Em viết câu thơ dài về tình yêu   dài suốt 34 năm không bị vạch trần,   nhỏ để hiểu những gì đang diễn ra,   luật về những việc họ đã làm.
        Bà cười, sôi nổi kể: “Tuy chưa   trên bãi cát/Sóng xô về xóa sạch   trừ khi tội ác được lờ đi và sự im   cũng không thể kháng cự bằng sức   Lạm dụng tình dục trẻ em là nỗi
        từng trải qua hôn nhân nhưng   vết thời gian/Chẳng giận biển   lặng bao che của giáo hội. Vì “cần   lực yếu ớt. Khán giả sẽ không khỏi   đau kéo dài cả đời một đứa trẻ,
        tôi từng sống với một người: “Ơi   em trách mình nông cạn/Sóng vô   cả ngôi làng để nuôi nấng một đứa   đau lòng khi nhìn những vết thâm   mỗi khi nhắc đến là thêm một lần
        người tôi gọi là chồng/Chẳng qua   tình- Còn em bâng khuâng”.   trẻ và cũng cần đến cả ngôi làng để   trên người nạn nhân. Những đứa trẻ   tổn thương, suy sụp. Phim “Tiêu
        chút nghĩa đèo bòng vậy thôi/   Sau khi Đoàn Lê qua đời, Đoàn   lạm dụng chúng”. Đồng nghĩa với   phải tìm đến thuốc, chất kích thích,   điểm” khép lại với danh sách hàng
        Sung xanh chát lặng cả người/  Thị Tảo sống một mình ở Đồ Sơn   việc những đứa trẻ phải tự mình   bạo lực hoặc thậm chí nhảy cầu tự   loạt vị linh mục lạm dụng tình dục
        Gừng già xay muối mặn mòi cực   (Hải Phòng): “Nhà tôi cách bãi 1   gánh chịu hậu quả do các vị linh   tử để quên đi ký ức đau thương.   trẻ em trên toàn thế giới bị phanh
        thân…”. Người đàn ông mà bà gọi   khoảng 200 m. Xuống đây chơi   mục gây ra và chẳng ai quan tâm   Trong khi các vị linh mục chỉ bị   phui. Khán giả sẽ không khỏi bàng
        là chồng, hơn bà 15 tuổi: “Khi mẹ   đi”. Nói chuyện với ai, Đoàn Thị   họ ra sao. Chỉ biết những nạn nhân   khiển trách và chuyển đến giáo   hoàng, không chỉ bởi tầm vóc của
        tôi mất thì tôi ở hẳn với ông ấy”.   Tảo cũng mời qua chơi với bà. Bà   có điểm chung là con nhà có thu   xứ khác mà không phải chịu trách   sự việc, mà còn bởi dự cảm ớn lạnh
        Ông chính là “sếp” của bà, khi  bà   rất nhiệt tình trò chuyện, song   nhập thấp, không cha, gia đình tan   nhiệm trước pháp luật.  về những hệ lụy sẽ xảy ra nếu xã
        là nhân viên kỹ thuật. Sau này,   trước khi tâm sự, bà đòi tôi phải   vỡ. Câu hỏi đặt ra: các vị linh mục   Các cảnh nhà báo nói chuyện   hội thiếu vắng một nền báo chí
        Đoàn Thị Tảo còn giúp “chồng”   trả lời một câu: “Thế cháu có yêu   tìm đến những trẻ em như vậy vì   với nạn nhân, nhiều nhà làm phim   dũng cảm biết truy cầu sự thật.
        nuôi con riêng vài năm. Ông đã bỏ   cô không đã?”.            thích hay vì bọn trẻ đó dễ xấu hổ, ít   thường sử dụng yếu tố cảnh nóng   THANH HẰNG
        bà ra đi năm 2005.              Nữ thi sĩ nâng niu từng chút   có khả năng kể cho người khác?
          Sắp sang tuổi 78, Đoàn Thị   vui trong đời. Còn ai nhớ những   Đạo diễn khéo léo kể lại hành
        Tảo vẫn minh mẫn, khỏe mạnh   câu thơ viết trong đêm giao thừa   trình đưa vụ việc ra ánh sáng của   Spotlight (Tiêu điểm) của đạo diễn Tom McCarthy phát hành năm
                                                                                                        2015, ra mắt lần đầu tại Liên hoan phim quốc tế Venice lần thứ 72.
        và sống thanh thản: “Trước đây   của bà: “Người mang tặng ta   nhóm nhà báo một cách lôi cuốn,   Phim được giải “Phim hay nhất” và “Kịch bản hay nhất” từ Hiệp hội
        thơ tôi buồn rười rượi. Quãng   trước lúc giao thừa/Hành trang   chân thực và không “phản lại công   phê bình phim Los Angeles và được vinh danh một trong những
        thời gian trông mẹ ốm, có lúc tôi   sang năm mới/Ta tự hứa với   giáo”. Quá khứ của các nạn nhân   phim hay nhất của năm 2015. Phim nhận 6 đề cử Oscar, chung cuộc
        như người điên, nửa đêm còn mở   mình/Chơi dè để dành cho mới/  may mắn sống sót đến khi trưởng   giành giải “Phim hay nhất” và “Kịch bản gốc xuất sắc nhất”.
        cửa đi tới nhà người thân ở rất   Thật cẩn thận kẻo tuột tay đánh   thành dần được hé lộ.
        xa. Quá nửa đường tôi bừng tỉnh   rơi/Niềm vui ơi chớ bay về trời”.   Sự việc xảy ra từ rất lâu nhưng
        nhưng không dám về, vì đường             NÔNG HỒNG DIỆU






                                                                        Theo ông Hàm, có lẽ vì yêu
                                                                        thương con cháu hết mức nên
                                                                        Đại tướng gần như nắm rõ
                                                                        tình hình học tập, cuộc sống
                                                                        của từng người trong gia đình.
                                                                        Mỗi lúc ai đó có “biến cố” Đại
                                                                        tướng thường gặp riêng để
        ăn thức ăn chung với gia đình. Lúc   cháu trong nhà Đại tướng hầu   nghe tâm sự và đưa ra những
        đó chú Võ Điện Biên còn nhỏ, vẫn   hết rất tự giác, nên hầu như Đại   lời khuyên thiết thực.
        thường đưa bát xin Đại tướng “Ba   tướng không phải phiền lòng. Ăn
        ơi, ba cho con miếng cơm cháy”. Ăn  xong, sau khi uống nước là ai vào
        xong, bao giờ cũng có món tráng   bàn nấy ngồi học cho đến giờ lên
        miệng, nhưng chỉ duy nhất một   giường ngủ. Đại tướng thường dạy   Ban đầu họ xếp tôi đi chuyến đầu
        phần cho Đại tướng, khi thì miếng   con cháu phải biết yêu thương,   sang Tiệp Khắc. Không biết ai báo
        dưa hấu hay đu đủ; chỉ cam,    tôn trọng với mọi người. Đặc biệt   cáo hay sao mà Cụ biết, gọi tôi nói
        chuối, na… là được cả quả. Suất   là với những vệ binh phục vụ   chuyện: “Tiệp Khắc đang rất lộn
        tráng miệng này bác sỹ cũng bắt   trong gia đình, ra vào phải chào   xộn, cháu sang đó không biết thế
        Đại tướng ăn hết. Nhà con cháu   hỏi, đi thưa về trình… đừng để mọi  nào, hay là đi Trung Quốc”. Nghe
        đông lại đang còn nhỏ, thương con   người nghĩ con cháu Đại tướng   lời cụ tôi xin đi Trung Quốc, cũng   Đại tướng luôn quan tâm đến tất cả mọi người, nhất là trẻ nhỏ
        cháu, Đại tướng thường giấu bác   không có lễ phép” - ông Hàm nói.  chuyến đầu tiên. Tôi sang Trung
        sỹ bẻ từng miếng chuối, từng nửa                             Quốc học tiếng 1 năm, sau được   rồi hỏi tiếp: “Vậy bây giờ cháu đã   năm đầu đại học bị sốc tinh thần,
        múi cam chia cho con cháu trong   “ÔNG CŨNG TỪNG THI TRƯỢT   vào Đại học Thanh Hoa, học khoa   tính gì chưa?”, tôi trả lời: “Cháu   vừa buồn, vừa sợ không dám gặp
        nhà” - ông Hàm kể.             QUỐC HỌC LẦN ĐẦU”             Vũ Trụ. Chương trình học là 8   phục tùng tổ chức, tổ chức bảo làm   Đại tướng. Ông cụ biết chuyện, gọi
          Theo ông Hàm, nhà Đại tướng                                năm, nhưng sang năm thứ tư thì   gì, đi đâu cháu đều nhận.” Ông cụ   người cháu này đến nói chuyện.
        có một kỷ luật, trong bữa ăn là   Mặc dù bận trăm công nghìn   xảy ra Cách mạng Văn Hoá nên   nói tiếp: “Vậy thì tốt, nên tiếp tục   Sau khi hỏi han cháu cặn kẽ, ông
        không được nói chuyện. Khi chưa   việc nhưng Đại tướng Võ Nguyên   phải bỏ học giữa chừng trở về Việt   cố gắng học hành” - ông Hàm kể.  cụ nói: “Ông đây cũng từng thi
        có ti vi, Đại tướng thường bỏ   Giáp rất quan tâm đến gia đình   Nam” - ông Hàm kể.          Nghe lời Đại tướng, ông Hàm   trượt Quốc học lần đầu. Căn bản
        chiếc radio bên cạnh để nghe tin   và có cách quan tâm con cháu   Vừa về đến nhà, sau bữa ăn Đại   tiếp tục đăng ký học Khoa chế   bây giờ cháu có quyết tâm thi lại
        tức trong bữa ăn. Ăn xong, uống   rất đặc biệt. Ngay bản thân ông   tướng gọi riêng ông Hàm ra nói   tạo máy ở Đại học Bách khoa. Tốt   cho đậu hay không thôi”. Nghe
        nước thì cả nhà bắt đầu chuyện   Hàm là cháu thúc bá, ở trong nhà,   chuyện. “Ông cụ hỏi tôi: “Cháu   nghiệp và ra đi làm ở Nhà máy   ông cụ nói thế, người cháu mới hết
        trò. Đại tướng là người vui vẻ   nhưng Đại tướng cũng thể hiện sự   có ân hận gì không, cháu có oán   Trần Hưng Đạo, cho đến năm   sợ và đã quyết tâm ôn luyện. Đến
        hài hước, ông thường kể những   quan tâm rất sát sao, không thua   ai không?” Tôi trả lời ngay: “Việc   1978 thì về quê trông coi ngôi nhà   kỳ thi tiếp theo, người cháu này đã
        chuyện về quê hương, dòng họ   gì con cháu ruột thịt. “Năm 1962,   cháu trở về là do tình hình ở nước   tuổi thơ của Đại tướng Võ Nguyên   đỗ rất cao vào trường đại học mà
        và bản thân mình thời nhỏ, như   tôi tốt nghiệp phổ thông, chờ sắp   bạn, nên cháu cũng không ân hận   Giáp theo ủy nhiệm của gia đình   mình yêu thích” - ông Hàm kể.
        cách để truyền cảm hứng con    xếp đi nước ngoài học đại học, vì   và cũng không oán trách ai cả”.   Đại tướng.                              (Còn nữa)
        cháu. “Chuyện học hành của con   tôi là con liệt sỹ nên được ưu tiên.   Thấy tôi trả lời thế, ông cụ rất vui   “Năm đó có người cháu thi trượt     H.N
   4   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14