Page 23 - 40 NĂM NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM
P. 23
kiện sống của bản
thân tôi ở thành phố
ở mức khá, được nhờ
cả bên nội bên ngoại;
công tác trong 1 đơn
vị trường tư thục có
mức thu nhập khá, sĩ
số học sinh lớp ít,
hầu hết phụ huynh
quan tâm đến việc
học của con và các
phong trào ngoài giờ
lên lớp, con đường
đến trường suôn sẻ
làm sao…
Vậy mà đã có những lúc tư tưởng của mình không vững vàng, có những bài
giảng vô hồn, những ngày lên lớp chỉ chờ hết giờ, không tìm được tiếng nói chung
với phụ huynh trong việc giáo dục trẻ; gặp bạn đồng nghiệp chẳng mảy may bắt
chuyện; thậm chí đã nhiều lần chán nghề, muốn bỏ ngành…Ta sẽ còn “ đòi hỏi bao
nhiêu” và “ tìm gì nữa đây” nếu ta chưa xem tận mắt, chưa nghe tận tai câu chuyện
của các giáo viên vùng cao? Sao ta không nỗ lực hơn ta của ngày hôm qua 1 chút nữa,
không tìm kiếm cho mình một lối đi mà phải tìm một lối thoát”. Cuộc sống vùng cao
còn nhiều khó khăn là vậy nhưng tình người luôn lan tỏa, ấm áp, thầy cô luôn được
bà con xem như người thân, ruột thịt; các em học sinh luôn kính trọng, biết ơn những
người thầy đã gieo tri thức, gieo ước mơ để vùng cao bớt khó khăn, bớt thiệt thòi.
Với nghề dạy học không thể nhìn thấy kết quả của một ngày làm việc. Kết quả ấy vô
hình và có lẽ vẫn còn đó đến 20 năm sau.
Trong không khí rộn ràng của những ngày tháng 11, ngành Giáo dục nước nhà
tưng bừng tổ chức nhiều hoạt động thi đua dạy và học hướng tới kỉ niệm 40 năm
ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11/2022. Tôi xin nghiêng mình tri ân các thầy cô vùng
cao vì họ đã cho tôi bài học quý: Hãy biết trân trọng những gì mình đang có. Tuổi trẻ
có nhiều lựa chọn nhưng quyết định lên vùng cao, gắn bó và ở lại thì không phải ai
cũng dám. Vậy ta đã không dám chọn cho mình những việc gian khổ thì hãy nguyện
làm những việc nhẹ nhàng với đầy trách nhiệm và vinh quang nhé. Mong đời sống
vùng cao bớt khó khăn hơn để trẻ em không phải bỏ học vì đói. Cầu mong cho các
thầy cô nơi vùng cao luôn vững trái tim nóng nhiệt huyết, vững tâm. Mong ngày nắng
ráo nơi vùng cao nhiều hơn để các thầy cô lên các điểm trường bớt gian nan.
Trần Thị Ngọc Tuyết – TH Việt Anh.