Page 20 - index
P. 20
Mụ dì ghẻ bĩu môi:
– Con nỡm, chuông khánh còn chẳng ăn ai nữa là mảnh
chĩnh vứt ngoài bờ tre!
Đến lượt Tấm, khi nàng vừa đặt chân vào chiếc hài thì vừa
như in. Nàng mở khăn lấy chiếc hài còn lại đi vào, 2 chiếc
giống nhau như đúc. Bọn lính hầu vỗ tay hò reo vui mừng.
Lập tức vua sai đoàn tuỳ tùng rước nàng vào cung. Tấm bước
lên kiệu trước con mắt ngạc nhiên, ganh tỵ và hằn học của mẹ
con Cám.
Tấm tuy sống sung sướng trong hoàng cung, nhưng vẫn không
quên ngày giỗ cha. Nàng xin phép vua cho về thăm nhà và
sửa soạn cỗ cúng cha giúp dì. Mẹ con Cám thấy Tấm trở về
ngoài mặt thì ra vẻ mừng rỡ nhưng trong bụng lại ghen ghét
đố kị, tìm cách hại nàng. Nghĩ ra được kế hay, mụ dì ghẻ bảo
Tấm:
- Cha con rất thích ăn cau têm trầu. Để tỏ lòng hiếu thảo với
cha, con hãy trèo lên cây cau sau nhà hái một buồng cau to
nhất để cúng cha.
Tấm vâng lời trèo lên cây cau, trèo lên tới sát buồng cau, thì ở
dưới đất, mẹ con Cám cầm dao đốn gốc. Thấy cây rung chuyển,
Tấm hỏi: