Page 51 - Ca Mau dat va nguoi
P. 51
sao được những ngày gian khổ ắy ta từng tựa ba lô
gôì đầu vào trang đước mà bỗng chô"c mơ màng... ta
nào hay có con nước đang thì thầm, róc rách chảy
tràn dưới chân. Con nước mang theo lá thư tình với
nét chữ nghiêng nghiêng màu mực tím của người
<?on gái quê thời kháng chiến... không hiểu sao lá
đước khi đó càng đượm và xanh hơn. Lá kết từng
chùm, từng chùm như thêu dệt những ước mơ... Giữa
những chùm lá ây, ngoài đầu nhọn ra cái búp non tơ
tựa ngòi viết - ngòi viết thiên nhiên của rừng ngập
mặn mũi Cà Mau.
ít có nơi đâu rừng chen nhau cây mọc thẳng và
chằng chịt dưới chân rừng nhiều sông rạch như ở đây.
Theo đó là cá, tôm, ba khía, ô"c len... cùng đa loài sinh,
thực vật. Rồi thì trái mắm, vẹt, sú, bần, sau những ngày
lênh đênh trôi nổi theo dòng nước, lần lượt trú ngụ
và nở nụ “cười xanh” hai bên bờ sông, ven kinh rạch,
đầm, trảng... tô lên dáng vẻ cao vọi của bóng đước,
làm cho con chim Thằng Chày, Sẽ Cá từng mê mẩn,
phải thao thức đêm đêm.
Vậy đó, kỷ niệm về chiến tranh ngày tháng lớn
dần. Làm sao quên đưỢc một thời mưa bom bão đạn
trên đầu ta, hàng ngàn tấn chất độc hóa học Mỹ rải
thảm làm trụi lá cây rừng; để lại biết bao di chứng tật
nguyền cho con trẻ đến thế hệ mai sau. Quên sao được
những tháng ngày ta nhận chìm tàu chiến giặc trên
sông Cái Lớn, ông Trang, Cửa Bồ Đề... Rồi sau đó, ta
Ký ức nìng đước 49