Page 56 - Ca Mau dat va nguoi
P. 56
VÀO LĂNG VIẾNG BÁC
Trong kháng chiến, từ những ngày đầu còn nằm
hầm, ngủ bụi giữa rừng u Minh, tôi cùng bao bạn bè
trang lứa từng mơ ước đưỢc đến thủ đô Hà Nội, đưỢc
gặp Bác Hồ. Nhưng giữa lúc ấy, hai miền Nam - Bắc
còn bị chia cắt, cả đất nước đang dồn sức cho cuộc
kháng chiến chống Mỹ, cứu nước mau đến thắng lợi.
Nên ước mơ càng thôi thúc, cổ vũ, cháy bỏng trong
lòng tuổi thanh xuân của chúng tôi.
Trong bom gầm, đạn xé, đêm đêm chúng tôi ngồi
bên chiếc Ra-đi-ô theo dõi tin tức, chiến sự mà mơ về
Hà Nội - một Thăng Long ngàn năm văn hiến với biết
bao huyền thoại về chông giặc ngoại xâm của dân
tộc. Sau ngày miền Nam hoàn toàn giải phóng, đến
năm 1981, tôi mới có dịp ra Hà Nội công tác và được
vào lăng viếng Bác. ư ớc mơ của tôi khi đó đã thành
sự thật.
Giữa cái tiết trời se lạnh năm ấy, Hà Nội như mơ
màng trong sương và đẹp lộng lẫy bởi lăng Chủ tịch Hồ
Chí Minh với đá hoa cương đủ màu. Thâ'p thoáng hai
bên lăng từng dáng tre xanh cao vút đang vi vu ca hát,
ngân nga những lời sông núi giữ yên giấc ngủ cho Người.
Chúng tôi đứng xếp thành hàng lần lượt vào lăng
viếng Bác, ngắm nhìn Bác - vị cha già kính yêu của
54 Phan Anh Tuấn