Page 60 - Ca Mau dat va nguoi
P. 60
Bước lên các bậc thềm vào lăng Viếng Rác, ta
thấy nổi rõ trên tường đá hoa cương với hàng chữ vàng
rực rỡ về câu nói bất hủ của Người: KHÔNG c ó GÌ
QUÝ HƠN ĐỘC LẬ P T ự DO và dưới đó là dòng
chữ ký của Bác.
Di hài của Bác được đặt trong hòm kính pha-lê
trong suốt. Râu tóc Bác bạc phơ, vầng trán rộng. Bác
mặc bộ quần áo vải ka ki giản dị thuở nào, nằm thanh
thản tựa ông tiên. Phía tường trên đầu B ác có cờ Đảng
và cờ nước ghép bằng đá quý bóng loáng rộng 32
mét vuông.
“Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi hàng tre, xanh xanh Việt Nam... ”
Với nỗi xúc động mạnh mẽ, tôi cùng dòng người
nôì tiếp vào lăng mà lòng như đang ngân lên lời ca từ
trái tim mình. Có ai đó sụt sùi, nức nở. Có ai đó nghẹn
ngào. Riêng bàn chân tôi không muôn bước. Tôi muôn
dừng lại ngắm nhìn Bác thật lâu. Chính đó là giây
phút thiêng liêng nhất trong đời nhưng tôi làm sao giữ
đưỢc giây phút ấy? Dòng người phía sau như có lực
đẩy đã làm tôi trôi đi, trôi đi... Ra khỏi lăng, tôi như
người trút khỏi bao phiền muộn của quá khứ, như được
B ác soi sáng “làm lòng ta trong sáng hơn”.
Hàng ngày có biết bao nhiêu dòng người tề tựu
về đây đứng xếp hàng vào lăng viếng Bác. Có lẽ, họ
cũng như tôi, sẽ nhớ đến lời bài hát.
58 Phan Anh Tuấn