Page 65 - Ca Mau dat va nguoi
P. 65

lắm.  Thật tình hồi  đó  tôi  chỉ biết vậy,  không  ngờ  lần
        hồi chú  cảm hóa đưỢc tôi...
              Có  một buổi  sáng tại  lớp học.  Sau  tiết học  đầu,
        chú  Năm  đến  nói  chuyện  văn  học.  Chú  nói  về  cách
        thức viết một bài văn, một bài báo, sau cùng là chú đọc
        cho  cả  lớp  nghe  một bài  thơ  dài  của  nhà  thơ Nguyễn
        Bính,  bài  “Hồn  vũ  trụ”.  Đại  ý  bài  thơ  nói  về  sự chịu
         đựng gian khổ của năm tháng ngủ bụi, nằm bờ của những
        cán  bộ,  chiến  sĩ cách  mạng  còn  hoạt  động  bí  mật  tại
        chiến  khu  “Đ”  thời  chống  Pháp.  Đã  ba  mươi  năm  rồi
         mà'tôi cờn  nhớ không  sao quên đưỢc cái  sinh khí náo
         nức buổi đọc thơ của chú Năm Thọ lúc đó. Lời thơ của
         Nguyễn Bính đã  hay, mà  giọng đọc của chú  lại có  sức
         thuyết phục, truyền cảm đến lạ, đã làm cho mọi người
         ngây ngất như bị một sức hút mãnh liệt nào đó thật sự
         của  thơ  văn.  Khi  vừa  đọc  xong  bài  thơ,  như để  minh
         họa thêm, chú Năm liền cầm viên phấn trắng vung tay
         lên vẽ  ngoằn ngoèo mấy vòng liên tiếp trên tấm bảng
         đen đang  treo  của  lớp.  Chúng  tôi  chăm chú  nhìn  theo
         tay chú và rồi cả lớp đều lặng im trước một khung cảnh
         chiến khu “Đ” trùng điệp cây rừng, mây, cỏ hiện ra bất
         ngờ nửa hư thực, vừa huyền ảo. Đoạn, chú Năm chỉ tay
         lên tấm bảng và  nói:
              -      Xin  các  bạn  hiểu  cho.  Hình tưỢng  của  thơ mà
         các bạn vừa nghe không như nghệ thuật vẽ hình. Hình
         tưỢng của thơ chủ  yếu bằng ngôn ngữ... Nguyễn Bính
         là  nhà  thơ cách mạng tài năng.


                                              Ký ức rừng đước  63
   60   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70