Page 67 - Ca Mau dat va nguoi
P. 67
trà (chú chỉ uô"ng trà chớ không hút thuôc) chú hỏi ba
tôi cho tôi đi “công tác” với chú một chuyên cho vui.
ĐưỢc ba tôi đồng ý, tôi có một chuyến đi với chú.
Lòng tôi hăm hở lạ thường quảy bồng cùng chú bước
xuống xuồng. Tôi ngồi gần trước mũi. Chú Năm cầm
chèo, khi xuồng vừa tách bến, tôi nghe tiếng chú Năm
nói lớn như cố ý để ba tôi đang đứng trên bờ nghe
được:
- Đi với chú, nhớ đừng thấy con gái người ta rồi
phát muôn vỢ bất tử là kẹt. Nghe chưa...?
Tôi mắc cỡ, ngồi sưỢng một lúc lâu. Dạo đó gần
cuối năm 1963, khoảng tháng mười một hoặc đầu tháng
chạp. Những ngày rong ruổi tìieo chú, lần lượt tôi qua
nhiều sông rạch, xóm làng với những tên gọi Bào Phong,
Giáp Nước, Nàng âm, Tân Hòa, Nhà Phấn, Phú Hưng...
đâu đâu cảnh vật cũng nên thơ. Dưới sông cũng như
trên bờ, bà con buôn bán đủ loại hàng hóa, trái cây.
Ngày cũng như đêm, xuồng ghe ngưỢc xuôi tấp nập
theo các ngả sông, cảnh tượng yên bình đó khiến tôi
có cảm nhận những năm tháng đầu của cuộc kháng
chiến chống Mỹ, cứu nước dường như bom đạn, chiến
tranh của giặc chưa cày xới tới đưỢc những vùng này.
Duy chỉ một điều, có đi và sông chung với chú
tôi mới hiểu và tận mắt chứng kiến những “nghịch
cảnh” đời thường của nhà báo - NGƯYỄN MAI!
Ban ngày thì chú đi, ban đêm thức ngồi viết. Cứ
thế, hết ngày này qua ngày khác, khi thì theo bộ đội
Kỷ ức rừng đước 65