Page 80 - Microsoft Word - Canbangthantam_in.doc
P. 80
Ảnh chụp không bao giờ có thể là bức tranh được. Dù
tài năng đến đâu, nghệ thuật đến đâu, nó vẫn chỉ là
đã phát triển cực kì, được chiều hướng đã học
Và đó là sự khác biệt giữa ảnh chụp và tranh vẽ.
thể đi vào trong linh hồn được. phản xạ của bề ngoài của tre. Không máy ảnh nào có Khi lần đầu tiên nhiếp ảnh được phát triển, nỗi sợ lớn đã nảy sinh trong thế giới hội hoạ rằng có thể bây giờ hội hoạ sẽ mất đi cái đẹp cổ của nó và cái bệ cổ của nó; bởi vì nhiếp ảnh sẽ được phát triển ngày một nhiều và chẳng mấy chốc nó sẽ đáp ứng yêu cầu. Nỗi sợ đó tuyệt đối không có cơ sở. Thực tế sau khi phát ảnh ảnh, nhiếp minh ra máy đồng thời
03/03/2010 - 1/ 76
| |
nếm trải cuộc sống từ mọi góc độ và mọi khía cạnh.
Người đó là tất cả cái gì cuộc sống là. Người đó
đó là âm nhạc, nghe tiếng nước
được tre nếu con 151
Anh ta là một hoạ sĩ có tài, anh ta đã đỗ mọi kì thi
Một Thiền sư bảo đệ tử của mình, người muốn vẽ
thành bóng tối. Vào buổi sáng người đó trở thành ánh
với người yêu. Trong khoảnh khắc đó người quan sát
và vật được quan sát là một. Nhìn bông hoa đẹp nở,
người có tính cảm giác nở cùng nó, trở thành hoa
Người có tính cảm giác linh động, tuôn chảy, như
đêm, đêm tối, bóng tối im lặng đẹp đẽ, người đó trở
nó. Nhìn mặt trời lặn, người đó là mặt trời lặn. Nhìn
chất lỏng. Từng kinh nghiệm, và người đó trở thành
Nghe nhạc người Do đó người đó trở nên giàu có; đây là giàu có thực. người đó trở thành tiếng nước. Và khi gió luồn qua rặng tre, và làm cây tre cọ sột soạt... người đó không xa khỏi chúng. Người đó ở giữa chúng, là một trong chúng - người đó là cây tre. tre, "Đi đi và trước hết trở thành tre." nghệ thuật, và đều đỗ loại ưu. Tên anh ta đã bắt đầu trở nên nổi tiếng. Còn Thầy nói, "Con vào rừng, sống cùng tre
cùng nó. sáng. điều ảnh thôi."