Page 122 - Học Từ Thất Bại
P. 122

6





                          Hy vọng: Động lực của Học hỏi





                       Cách đây không lâu, tôi có ký tặng sách cho độc giả sau khi

                       thuyết  trình  trước  nhiều  người  tại  trung  tâm  hội  nghị.  Cứ
                       mỗi khi thuyết trình, tôi đều cố gắng sắp xếp để có thể ký

                       tặng sách, bắt tay và nói chuyện với mọi người. Ngày hôm

                       đó, rất nhiều độc giả xếp thành một hàng dài, tôi ký nhanh

                       hết sức để có thể ký hết cho mọi người.

                         Có một phụ nữ bước lên, đưa cho tôi quyển sách để ký và

                       nói  rằng:  “Tám  năm  qua  tôi  đã  đọc  sách  và  nghe  các  bài

                       giảng của ông. Ông đã tặng tôi một món quà vô cùng ý nghĩa

                       và tôi rất biết ơn ông.”


                         Tôi ngừng ký và trong khoảnh khắc tôi tự hỏi đó là món
                       quà gì. Phải chăng đó là sự đơn giản trong bài thuyết trình

                       của tôi ư? Hay là tính thực tiễn? Sự hài hước? Vô cùng tò mò

                       nên tôi đã hỏi: “Tôi đã tặng bà món quà ý nghĩa gì thế?”


                         “Niềm hy vọng.” Cô trả lời. “Cứ mỗi lần đọc sách hay nghe

                       bài giảng của ông, tôi luôn ra về cùng với niềm hy vọng. Cảm
                       ơn ông.”


                         Người phụ nữ đó cầm sách và đi về nhưng những lời nói

                       của cô vẫn luôn còn trong tôi. Tôi rất biết ơn điều đó bởi

                       niềm mong mỏi của tôi là có thể mang lại giá trị cho người

                       khác và nếu cô ấy có thêm hy vọng nghĩa là tôi đã thực sự
                       mang lại giá trị cho cô.
   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126   127