Page 112 - GIAO DICH XA HOI-2019-10
P. 112
DLVN - 1
BÀI ĐỌC THÊM
KHAI TRIỂN CẨM NANG VÀO ĐỜI
(Dành cho ngƣời học DỊCH)
Hai chữ VÀO ĐỜI ở đây là đánh dấu nói lên những giây phút, ngày
giờ tháng năm không còn gần Thầy, gần bạn để học tập lễ nghi, cũng ít khi
phải lo việc chữ nghĩa, chuyên đọc suy nghĩa miệt mài nữa.
Vào đời là lúc lăn lộn vơi đời, tràn ngập nguy hiểm mà ta phải xông
pha vào đạo thiên hạ nhiều ngu khôn, gian manh, trí trá, phản bội, trung
thành, ác độc lƣơng thiện chơn giả, tƣ chung danh lợi tình.
Vào đời phải hiểu nhƣ mình tách rời sơn môn để đi giao du hành hiệp
khắp đó đây trên hành tinh địa cầu này. Rồi lâu lâu may ra mới có thể gặp
lại nhau một lần để kiểm điểm trao đổi, học hỏi tâm sự lẫn nhau thêm
những kinh nghiệm, rồi lại phải chia tay nhập thế, xông pha vào đạo thiên
hạ với tự thân sống động nối tiếp.
TỰ THÂN SỐNG ĐỘNG là mỗi CON NGƢỜI tự có một bản thân
phải có một hay nhiều việc làm ăn chung với thiên hạ, thƣờng là để trả nợ
bao tử cái đã, vì hoàn cảnh vì gia đình có mình trong đó.
Nên nhớ KHẢ NĂNG SẴN CÓ (HIỆN HỮU) lúc nào cũng là vốn
liếng chánh để mà tiến bƣớc thì mới vững vàng trong tiệm tiến.
Tự thân sống động dĩ nhiên có quyến rũ, hấp dẫn, chê bai, khuyến
khích, có chèn ép, đàn áp, dã man, táo bạo, đƣợc lòng, mất lòng thiên hạ,
ƣa ghét, tin tƣởng, ngụy biện…
Tìm hoặc không tìm TRI ÂM GIAI ĐOẠN nghĩa là công việc làm
hằng ngày của mình, dĩ nhiên sẽ có một số ít ngƣời, vì danh lợi tình chung
tƣ đến gặp ta. Nếu đã lâu hoặc THỜI TRỜI xui khiến ta phải dấn thân tìm
ngƣời xứng đáng ngõ hầu có thể kết nghĩa tri âm với mình trong một điểm,
ấy ta gọi là tri âm giai đoạn. Bởi họ không có đủ thời giờ đến với mình lâu
hơn và họ cũng không ngờ đƣợc mình là ngƣời rất đắc dụng trong nhiều
việc cho họ.
Ngƣời mình tìm gặp, ít nữa họ phải là ngƣời đƣơng ở trong thể lực
sinh động, có chí khí mở mang phát triển các sự chế tạo sáng tạo lợi ích cho
nhân dân Việt Nam, kế đó là cho khắp thiên hạ. Ngƣời đó rất cần có ta hiệp
lực để đƣa họ lên, đồng thời ta cũng có chút danh thơm. Đƣợc chút ấy ta
đâu có màng, bởi trên đƣờng tiến của ta còn quá dài. Ta cứ tự nhiên siêng
Trang 112