Page 112 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
        P. 112
     Quá khuya thì hầu như không ai còn ngủ được nữa.
          Nước dâng nhanh không ngờ. Mắt bố mẹ đã thấy ánh
          lên nỗi sợ hãi.
            - Chắc lũ lụt thôi, năm nào cũng thế.
            Bố an ủi. Nhưng mẹ có vẻ quýnh quáng, bà lội qua lội
          lại, vớt mấy cái nồi, cái soong sắp trôi ra sân sau. Dong
          và bố lại đưa hai con lợn lên cái chõng của hai anh em
          nằm. Cả nhà tụ lại trên chiếc giường gỗ. Dong bắt đầu
          mong trời mau sáng.
            Đêm vẫn kéo dài như vô tận. Mưa gió rồi mưa gió
          không ngừng nghỉ. Nước sông Nậm réo gầm. Càng
          lúc, mưa càng to hơn, gió mạnh hơn. Tiếng cây ngoài
          vườn gãy đổ. Tiếng kêu của ai đó bên nhà hàng xóm. Xa
          ngoài đường cái, tiếng loa phóng thanh nghèn nghẹt với
          những lời bay mất trong gió. Thằng Tèo bắt đầu khóc
          rấm rứt trong lòng mẹ. Bố cau mày ngồi như tượng.
          Dong nghe trong lòng mình một nỗi sợ hãi mơ hồ.
            - Ôi...
            Gió bứt tấm liếp cửa sang một bên. Gió thốc từng
          cơn như muốn giựt đổ căn nhà nhỏ. Thằng Tèo òa khóc
          to. Dong và bố vội nhảy ào xuống nước, cố đẩy cái liếp
          cửa lại. Hình như nước xoáy tròn dưới chân Dong. Nước
          dâng tràn và rập rình từng đợt như sóng ngoài sông. Bố
          kêu giật giọng:
            - Kê bàn lên giường. Trèo lên.
            Nước dâng ngập giường. Đèn tắt. Bố, một tay dắt
          Dong một tay ôm mẹ. Mẹ bế Tèo. Khi tất cả đã ngồi
                                     111
     	
