Page 113 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 113
trên bàn, bố lần đứng dậy, trổ một ngõ lên mái nhà. Tất
cả loay hoay trong đêm tối, trong cơn mưa xối xả, trong
tiếng gió rít hung bạo và phía dưới là nước sủi bọt, chảy
rào rào qua ngạch cửa.
Dong không còn hiểu bằng cách nào mà cả nhà ngồi
được chênh vênh trên mái nhà, tay ôm cây kèo giữa. Tất
cả như một cơn mơ dài, khủng khiếp làm Dong mê muội
đi. Nước thấm vào người. Dong cũng không thấy lạnh
và cũng không còn biết là mưa đã tạnh, vì đêm vẫn dài
và hung dữ với những âm thanh nước réo khắp mọi nơi.
Bình minh đến càng làm lộ rõ những đau thương và
khủng khiếp. Dong nhìn quanh và ý thức được sự việc
đáng sợ đến dường nào. Xung quanh nhà, không còn
đường xá, vườn tược mà là một bể nước mênh mông
vô tận. Nước tràn qua các chỗ trũng tạo thành những
dòng xoáy, bứt gốc cây cối, mang luôn cả nhà cửa đồ
đạc, thú vật trôi đi trong dòng xoáy đỏ đục. Những
căn nhà như những hòn đảo nổi, lềnh bềnh. Tiếng kêu
cứu, tiếng la khóc vang lên từng chặp. Mẹ khóc lặng
lẽ. Thằng Tèo giương cặp mắt sưng húp hoảng loạn
nhìn. Bố phờ phạc loay hoay tìm cách thoát khỏi tai
nạn. Dong không còn nghĩ được điều gì. Tim thắt lại
từng hồi khi thấy mức nước nhích dần lên từng viên
gạch một. Mưa lại bắt đầu tuôn mạnh, cả gió nữa. Mẹ
nói lạc giọng:
- Cũng đến chết mất!
Bỗng bố la lên, giọng khàn khàn nhưng vang lớn:
112