Page 118 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 118
nó nép sát những vách đá ngất cao, dựng đứng mọc san
sát những loài cây rừng rất lạ. Mãi tới khi trời vừa tắt
nắng, chiếc xe đó mới dừng lại, thở ra ào ào vì quá mệt
và căng thẳng. Một chú mời mọi người xuống xe để đi
coi cái thác. Chắc hẳn cái thác đó phải đẹp lắm nên xe
vừa tắt máy, ai cũng vội vàng bước xuống hết. Tưởng
cái thác đó ở đâu xa, hóa ra là nó nằm tuốt sâu dưới mé
đường, cách đường mấy trăm bậc đá vuông vức. Từ trên
vách đá xám xanh, một dòng sông nhỏ đột ngột bị té
hẫng khiến nước tuôn xuống xối xả - hệt như một bức
rèm bằng nước trắng xóa. Lâm sực nhớ ra là nó đã từng
trông thấy những cái thác như vậy trong những tấm hình
hoặc tranh vẽ. Nhưng dẫu vậy, được tận mắt thấy một
cái thác thực sự thì vẫn cứ thích hơn, bởi lẽ dù đã được
người ta tô thêm nhiều màu sắc rực rỡ, những cái thác
kia vẫn phải chịu thua cái thác thiệt nầy. Chúng không
biết tuôn chảy ào ào, không biết sôi lên, không hề tung
ra xung quanh biết bao bụi nước nhỏ li ti nghe lành lạnh
và thấy vui vui...
- Đi, con!
Nghe ba hối, Lâm ngơ ngác ngó lên, tiếc rẻ:
- Đi đâu nữa, ba?
- Đi chụp ảnh. Bộ con không thích được chụp hình
kỷ niệm bên một cái thác đẹp như vậy sao?
Tất nhiên là Lâm thích. Nhưng nó chợt thấy lo lo:
- Cái thác nầy có khi nào bị... bị... bị chết không ba?
- Gì? Sao? Sao mà thác... chết?
117