Page 120 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 120
Suýt nữa thì Lâm đã reo lên. Nó đã từng được thấy
người lớn cưỡi trên lưng ngựa phóng như bay trên màn
ảnh. Nhưng bây giờ thì chính nó - phải, chính nó - sắp
được cưỡi lên lưng ngựa. Oai quá đi chớ! Mai mốt, về
nhà gặp các bạn, nó sẽ đưa tấm hình nó cưỡi ngựa ra
khoe. Có thể nó sẽ kể thêm rằng nó đã phóng ngựa như
trong phim những mấy chục vòng nữa kia. Nghĩ vậy,
nó càng thêm khấp khởi. Nhưng quanh đó, không chỉ
có mỗi mình nó là thích được chụp hình trên lưng con
ngựa nên nó phải đứng đợi cho người ta chụp trước.
Con ngựa màu nâu, bốn chân khẳng khiu có lẽ đã phải
đứng yên một chỗ để người ta leo lên chụp hình suốt cả
ngày? Với chiếc đuôi dài uể oải đong đưa, với đôi tai im
phắc với cái vòng sắt đen sì siết chặt ở hai bên mõm, nó
đứng đó, chẳng để mắt tới ai. Mà cũng chẳng có ai để
ý tới nó. Chụp hình xong, cả những đứa trẻ con láu táu
lẫn những chú người lớn dáng vẻ bệ vệ, ung dung đều
chỉ nhắc lại với chú thợ chụp hình mỗi một câu, rằng
nếu tấm hình chụp họ có đẹp thì họ mới chịu nhận.
- Rồi! Lẹ lên con. Kẻo xe sắp sửa chạy rồi.
Ba Lâm hối. Ngay sau lúc một cô mặc đồ rất đẹp và
hay cười mỉm với mọi người vừa tụt xuống đất, chú thợ
chụp hình liền xáp tới, xốc Lâm lên.
- Thôi! Ba ơi... Con thôi...
Thấy Lâm đột nhiên hét váng, ba Lâm ngạc nhiên:
- Sao vậy con? Con sợ rồi à? Nó hiền lắm, ngoan lắm
con à. Nó lại vẫn đứng yên thôi. Con không bị té đâu.
119