Page 167 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 167
chân rơi xuống hố, lúc ấy hắn mới nổ súng. Đến lượt anh
Lực, anh ấy không lùi nữa, anh tiến thẳng về phía thằng
cầm súng, nói to: “Tao không lùi, tao không sợ, mày cứ
bắn đi, đồ dã man! Nhân dân sẽ trả thù cho tao!”. Nó
phải lùi lại, rồi mới bắn ba bốn phát liền. Trong lúc ấy
anh Tác nói: “Phải thế Lực ạ, cho các “quan lớn” biết
gan trai Đình Bảng. Cậu trông các “quan lớn” run lên
rồi đấy!”
Đêm hôm ấy, Lượt thao thức mãi. Lượt đào cái ống
sắt chôn dưới nền nhà lên, trải thẳng lá cờ ra rồi giở tờ
danh sách đội, nhẩm tên từng đội viên của mình. Lượt
tự căn vặn: Làm gì bây giờ đây? Bao giờ thì nhân dân
trả thù được cho các anh ấy? Cuối cùng, một ý nghĩ nảy
ra làm cho Lượt hăm hở: tìm đến khu du kích. Ở đấy
thế nào cũng tìm được người của mình. Riêng ý nghĩ
này thì Lượt giấu mẹ. Lượt không muốn mẹ thêm lo
lắng. Nhưng Lượt chưa kịp thực hiện ý định tìm đến
khu du kích thì đã có người tìm đến Lượt. Chị Gái đến
thẳng nhà Lượt và Lượt được gặp anh Bát. Từ đấy, Lượt
bắt đầu bước vào cuộc đời mới, không còn những ngày
buồn tẻ nhẫn nhục nhưng cũng vô cùng gian nan, đầy
thử thách.
*
* *
Trong đám trẻ chăn trâu ở làng Đình Bảng, đứa nào
cũng biết Húc và sợ Húc. Húc có một mơ ước duy nhất
nung nấu trong lòng là được làm tướng, được chỉ huy
166