Page 169 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 169
thứ đó thành đất hết!”. Húc ước một ngày nào đó sẽ
học được những phép lạ của một vị tiên trên ngọn núi
cao mây phủ...
Nhưng rồi một hôm, Húc được nếm mùi thất bại
cay đắng. Húc cố quên cái chuyện không lấy gì làm hay
ho đó nhưng không thể nào quên được. Chiều hôm ấy
Húc đánh trâu về làng. Húc vẫn đứng thẳng trên mình
trâu, tay cầm một thanh tre, đôi mắt nhìn thẳng. Bọn
lính đang đứng chơi ở cửa đình, thấy Húc về, liền vây
lấy làm trò đùa nghịch. Một thằng nói:
- Này oắt con, hãy đứng như thế rồi cúi mình xuống
chào các anh đi xem nào. Thế này này... - Hắn ra hiệu,
một tay để vào ngực, đầu cúi xuống.
Húc mặc chúng, vẫn đánh trâu đi thẳng. Nhưng một
tên lính đã đứng ngăn lại. Con trâu hếch mũi lên, co
chân trước tránh sang bên. Một thằng đứng phía sau
chọc cái gậy vào bụng trâu, con trâu giật mình nhảy
lồng lên quật Húc ngã xuống như trời giáng. Bọn lính
vây chung quanh cười hô hố. Húc gượng dậy, căm tức
nhìn chúng. Nhưng biết làm sao được: thanh tre cầm ở
tay đã gãy đôi. Nó không phải là thanh kiếm chém đầu
giặc trong nháy mắt. Húc nhổ đất ở trong miệng ra rồi
lủi thủi về, khắp người đau như dần, nhưng trong lòng
còn đau khổ hơn. Húc tự hỏi thầm: “Bao giờ mình sẽ có
mười vạn quân?”. Rồi Húc hiểu ra cái ước mơ đó quá xa
xôi, và có lẽ cũng chẳng bao giờ thực hiện được. Điều
gần gũi hơn là sẽ xin vào du kích. Húc thực hiện ngay ý
168