Page 174 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 174
Phiên chợ chiều ở cạnh đình đã lác đác có người đến
họp. Mấy bà hàng bánh đa ngồi thụp giữa hai thúng
bánh quây cót đang quạt than trong một cái vung đất
để ngửa, than nổ lép bép. Mấy cô hàng xén bày những
khay gương xuống nền lều và treo lên mái lều thấp tịt
những túm khăn, những túm dải rút xanh đỏ đủ màu.
Hoan đeo cái giỏ bên hông, đầu đội cái nón rách, ngồi
dựa vào cột lều ở phía cuối chợ, thỉnh thoảng liếc mắt
nhìn chung quanh như chờ đợi người nào đó. Ngồi một
lúc, buồn tay, Hoan cầm cái que gạch vào chân cột lều
rêu mốc thành những chữ: “Thà chết không làm nô lệ”,
“Giết giặc trừ gian”. Cảm thấy thích thú những dòng
chữ đó, Hoan nảy ra một ý nghĩ: “Sao mình lại không
viết những dòng chữ này lên bờ tường đình kia, lại để
cho giặc, nguệch ngoạc viết lên đó những dòng chữ hết
sức láo xược và vẽ những hình vẽ thô tục bẩn thỉu?”.
Hoan đang miên man suy nghĩ về những dự định đó thì
Húc đến. Trước kia Hoan vẫn thường cay cú với Húc
vì những nỗi nhục thua trận ở ngoài đồng. Đã lâu rồi,
hôm nay Hoan mới lại gặp Húc. Nó vẫn đen thui và béo
khỏe. Húc vào lều, trông thấy Hoan liền hỏi một cách
xếch mé, giọng bề trên:
- Chú mày đi bắt cua đấy à, dạo này trâu để đâu?
Hoan vẫn nể sợ Húc, dịu giọng trả lời:
- Nhà tớ chỉ còn một góc trâu, bốn nhà chung nhau,
bốn ngày tớ mới phải đi chăn một ngày.
173