Page 180 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 180
nạt cũng chịu. Nó chỉ được cái có hai bàn tay khéo léo
vô cùng. Con nhà thợ mộc có khác! Nhưng đánh giặc,
liệu có cần đến cái khéo tay của nó không? Chẳng lẽ
để nó đẽo súng gỗ hay sao? Nhưng chị Gái đã chọn nó,
chắc chị đã biết nó làm được việc. Có phải đâu chị ấy
cứ gọi bừa đi. Có bao nhiêu đứa mà chị ấy chỉ gọi bốn
thằng. Nhưng Hoan lại nghĩ, giá chị ấy chỉ gọi mình và
Lượt thì vẫn hay hơn. Hai đứa sẽ chia nhau về nói lại
với chúng nó, như thế thì thằng Húc sẽ không còn lên
mặt đàn anh với mình được nữa.
Khi Húc từ dưới ruộng nhảy phóc lên cồn đất ngay
trước mặt Hoan, Hoan liền giơ tay túm lấy chân nó, làm
nó hoảng, xuýt kêu lên. Hoan hối hận vì trò chơi dại của
mình. Lượt và Thiết cũng từ phía sau vòng đến. Tiếp
đó là anh Bát và một người nữa. Từ hôm gặp anh Bát ở
cái vườn gần tháp canh đến hôm nay Hoan mới gặp lại
anh. Hoan vội hỏi anh như chuyện mới xảy ra hôm qua
chứ không phải đã cách đây mấy tháng:
- Có phải hôm ấy chúng nó bắn anh không?
Anh Bát nắm chặt tay Hoan:
- Không, chúng nó bắn vu vơ thôi. Lâu nay anh
không về làng được, rất nhớ các cậu! - Anh quay lại chỉ
vào người cùng đến - Các cậu có nhận ra ai đây không?
Lượt reo lên khe khẽ:
- Bác Nhã!
179