Page 225 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 225

vạt cỏ, bao giờ cô Mai cũng cúi xuống ngắt vài đóa, đứng
           trước hướng gió rồi thả cho nó chạy. Cô sững sờ nhìn
           cho đến khi bông cỏ mất hút tận chân sóng. Người lớn
           gọi là cỏ lông chông, còn bọn trẻ thì âu yếm gọi là cỏ

           bồng thơm...
             Mẹ kể, sáng ấy ra trận địa, cô Mai ngắt từng chùm cỏ
           bồng thơm đã “chín”, vừa khe khẽ hát, cô Mai vừa nhặt
           những hạt cỏ đen nhánh lẫn sau những chiếc cọng lá
           vàng óng. Cô cười rồi cho nắm hạt cỏ vào trong túi áo.

             Tiểu đội dân quân của mẹ và cô Mai trực chiến trên
           đồi cát cao sau làng. Suốt cả ngày hôm đó, máy bay Mỹ
           đánh bom vào làng, cát bắn lên những tia lửa xanh dữ
           dội... Khẩu súng 12 ly 7 của cô Mai không ngớt nhả đạn
           vào lũ giặc trời. Rồi cô Mai hy sinh và trong túi áo còn
           một nắm cỏ bồng thơm đen nhánh. Chiều hôm ấy làng

           chài đau đớn vĩnh biệt người con thân yêu của mình.
           Dân làng để cô Mai nằm nghỉ bên cây dương đầu làng
           trên đầu của biển. Phía chân trời ráng đỏ hồng lên như
           một ngọn lửa. Và bấy giờ cỏ bồng đang mùa “chín” tự
           lăn theo những ngọn gió từ biển thổi về.
             Ngày mẹ dẫn Nhi ra thăm mộ thì xung quanh chỗ

           cô Mai nằm nghỉ đã có hàng trăm bụi cỏ bồng thơm
           mọc lên. Mỗi cọng đều có một “quả cỏ” vàng rực, nhìn
           xa như những vầng mặt trời bé nhỏ. Bất giác Nhi kêu to:
             - Những bông cỏ mặt trời, những bông cỏ mặt trời

           đang mọc quanh mộ cô Mai, mẹ ơi!
             Mẹ không nói gì cả, hai tay mẹ nâng niu rồi bứt



                                    224
   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230