Page 230 - Tuyển Tập Truyện Ngắn Hay Việt Nam Dành Cho Thiếu Nhi Tập 1
P. 230
Nhà vua và đám cận thần của ngài, may sao, vẫn còn
chút tỉnh táo để nhận ra mối nguy cơ đó. Triều đình
họp lại quyết định cử ngay tắp lự một viên đại thần đi
du học nước ngoài, chuyên về môn cười cợt. Kinh phí
học hành do triều đình đài thọ, chỉ tiêu xả láng, miễn
sao viên quan này mau chóng thành tài và đem cái tài
đó về phục vụ nước nhà.
Một năm trôi qua, thời hạn học tập vừa hết, nhà vua
thân hành dẫn các quan ra tận cửa ải để nghênh đón
vị đại thần du học trở về. Ai cũng hồi hộp, thầm mong
rằng từ xa đã được nhìn thấy nụ cười mầu nhiệm của
ông. Nhưng họ đã nhanh chóng thất vọng! Chưa kịp
tới gần xa giá của nhà vua, viên quan nọ đã vội vàng rập
đầu xuống đất, lạy như tế sao:
- Không vào! Không vào... Tâu bệ hạ, thần đã hết
sức cố gắng, nhưng học không vào! Thần xin chịu tội
vì vẫn chưa biết cười.
Cả đám triều thần nhìn nhau ngơ ngác. Nhà vua
không biết làm gì hơn là thở dài sườn sượt. Ngài cho
phép ông học trò không có năng khiếu kia đứng dậy.
Bấy giờ ông mới đủ bình tĩnh để thưa tiếp:
- Tâu bệ hạ, bên đó các thầy học cũng tận tình với
thần lắm lắm. Họ đã cho thần đi xem xiếc, đi xem tuồng
“Trong vườn ngoài ngõ”, họ thả cả cá bống vào nách thần
lúc thần đang ngủ.
- Thôi thôi, không nói chuyện học hành nữa! – Nhà
vua ngắt lời – Ngươi hãy kể cho trẫm nghe chuyện khác.
229