Page 21 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 21

Gã khổng lồ giận dỗi làm theo lời vợ hắn, rút khỏi túi một cái đồng hồ
                 đẹp bằng vàng – lưng nó nạm thứ gì đó mà Dick trông như những viên

                 ngọc bích, ngọc lục bảo và các loại đá quý khác – rồi đặt nó lên bàn.

                    “Cái đồng hồ đó đẹp đấy”, Dick nói, run rẩy trong bộ quần áo, vì người

                 nó vẫn còn tê cóng vì lạnh.

                    “Phải, đúng vậy”, người đàn bà nói, rồi bà ta cất nó vào một cái kệ trong

                 tủ chạn. “Bây giờ, nghe này Grackel”, bà ta nói thêm khi cả ba đã ra tới

                 cổng lâu đài, “nếu ông không về nhà trước lúc mặt trời lặn ngày mốt, tôi sẽ
                 nhắn cho các chú của ông, và họ sẽ tới tìm ông”.


                    Dick nhấc nón lên để chào người đàn bà khi sắp rời cổng lâu đài, nhưng
                 trong mắt bà ta có nhiều ngờ vực đến nỗi nó vờ như nó làm thế chỉ để gãi

                 đầu, thậm chí nó không thể thốt nổi lời chào đã nằm sẵn trong miệng.

                    Thế là nó cùng với gã khổng lồ đi vào màn tuyết đang sáng lên lấp lánh

                 dưới ánh trăng. Vầng trăng vẫn còn ở tít phía chân trời. Họ đi chưa tới một

                 dặm – một dặm theo cách tính của Dick – thì gã khổng lồ bắt đầu mất kiên
                 nhẫn với những bước chậm chạp mà hắn buộc phải giữ để Dick có thể theo

                 kịp, mặc dù cứ mỗi bước của hắn Dick phải chạy ba bước. Vì vậy, hắn
                 khom lưng xuống mặt tuyết và bảo Dick trèo lên vai hắn. Dick trèo lên như

                 một con mèo trèo lên cây cau, bám chặt vào những sợi tóc vàng to tướng

                 của hắn, rồi họ đi tiếp.

                    Vắt vẻo trên một độ cao như thế, cách mặt tuyết đến khoảng sáu mét và

                 nẩy lên nẩy xuống trên vai Grackel, với bàn tay xương xẩu của gã khổng lồ
                 nắm gọn quanh hai đầu gối của nó, Dick cho rằng nó chưa bao giờ trông

                 thấy một cảnh tượng nào kỳ diệu hơn những ngọn đồi và thung lũng lạ lùng
                 đang sáng lấp lánh một màu sắc lạnh lẽo và yên tĩnh dưới ánh trăng. Chưa

                 bao giờ, ngay cả trong những giấc mơ của nó. Nó tưởng như mình là một

                 người Ả Rập đang lắc lư trên cái bướu của một con lạc đà trong sa mạc
                 Gobi.


                    Gã khổng lồ tìm ra đường đi một cách dễ dàng. Vì dù có nhiều dấu chân
                 của thú hoang và những con chim có vuốt dài trên mặt tuyết, những dấu






                                                                                                     https://thuviensach.vn
   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25   26