Page 22 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 22
chân của Dick vẫn rõ ràng hơn cả. Thỉnh thoảng họ đi qua những khóm cây
lớn, những cành khô trơ trụi của chúng chĩa lên bầu trời đầy sao sáng, trông
như những đóm củi khổng lồ. Chỉ trong vòng một phần tư thời gian mà
Dick đã trải qua trong hành trình tới lâu đài, họ đã đi tới ngọn cây đậu.
Dick hét vào tai gã khổng lồ rằng nó muốn được đặt xuống đất.
“Đây rồi”, Dick la lớn, khi nó đứng trên chân mình trở lại. Trong mấy
phút vừa qua gã khổng lồ đã rất cảnh giác như thể hắn biết được mình đang
ở một tình trạng nguy hiểm. Ngay khi Dick hết tê cứng đôi chân, nó chỉ về
phía một mớ dây lùng nhùng đóng đầy sương giá nhú lên trên rìa một vực
sâu. “Hãy nhìn kia!” Nó hét to hết cỡ trong bầu không khí mù sương lạnh.
“Đó là cây đậu. Ở dưới kia là nơi tôi đến. Nhưng tôi không biết nó có chịu
nổi sức nặng của ông hay không”.
Nó gần như bật cười to khi nhìn thấy Grackel thận trọng bò tới miệng
vực để nhìn xuống thế giới bên dưới. Nhưng gã khổng lồ không thể nhìn
thấy gì dưới ánh trăng sáng lờ mờ ngoại trừ cây đậu khô queo vặn vẹo chạy
dài xuống khoảng không vô tận bên dưới. “Hừm, hừm”, hắn lầm bầm một
cách ngớ ngẩn.
Rốt cuộc, Dick đã hiểu vì sao cây đậu không bị phát hiện ra trước đó.
Dường như về bản chất những người khổng lồ này là một chủng tộc ngốc
nghếch. Grackel tỏ ra rất sợ sệt khi nhìn thấy cái vực sâu đến nỗi hai hàm
răng của hắn bắt đầu va vào nhau như hai cái máy nghiền đá, còn mặt hắn
thì trắng bệch như một tờ giấy. Dick rất hân hoan. Có vẻ như hắn sẽ không
bao giờ dám đặt chân lên cây đậu.
Grackel nhìn nó. “Vậy đây là nơi mà ông cố ta đã trèo xuống khi ông
rượt theo tên trộm Jack lang thang đó! Ta không thể nhìn thấy đáy của nó!”
Hắn nói.
Dick lắc đầu. “Không thể, và tôi cho là cả ông ấy cũng thế! Dù tôi không
thể nghĩ ra vì sao ông lại thích ông cố của vợ mình đến thế!”
“Hừ”, gã khổng lồ liếc mắt nhìn nó, “giả sử như cô ấy và ta là anh em họ
và ông ấy là ông cố của cả hai thì sao nào?”
https://thuviensach.vn