Page 27 - 13101-tuyen-tap-truyen-thieu-nhi-thuviensach.vn
P. 27
thấp, bước vào và nằm duỗi dài đôi chân ra phía đầu kia kho thóc, bên trên
lớp cỏ khô. Sau đó họ đóng cửa lại và vội vã trở về nông trại để làm bữa ăn
sáng cho hắn.
May mắn là không chỉ có một góc thịt lợn xông khói mà còn có cả một
cái đùi cừu quay đã nguội trong tủ chạn được chuẩn bị cho bữa ăn trước đó,
tuy nhiên người chủ trại không còn bụng dạ nào để ăn. Cùng với hai thứ
trên, họ còn có một bình cháo đặc, nữa tá ổ bánh mì, một giỏ đầy trứng gà
luộc và hai xô trà. Họ quay lại kho thóc. Gã khổng lồ khiến họ phải đi về
hai ba chuyến trước khi hắn liếm nốt lần cuối cái lọ mật ong vỡ, chùi miệng
bằng lưng bàn tay và bảo rằng hắn đã no. Thật sự, hắn đã nhồi nhét đầy
bụng một cách vô tư.
“Con trai tôi bảo”, người chủ trại nói oang oang, “rằng anh đã có một
đêm không ngon giấc. Bạn của nó cũng là bạn của tôi. Có lẽ bây giờ anh
muốn chợp mắt trong lớp cỏ khô. Hãy tự nhiên thoải mái, chúng tôi sẽ sớm
quay lại”.
Họ khép mấy cánh cửa kho thóc lại, rồi quay về dùng bữa sáng, vừa nhai
nhóp nhép vừa trò chuyện và thỉnh thoảng lại lắng nghe tiếng gì đó như
sấm động ở xa xa, nhưng Dick đã giải thích với cha nó rằng đó chỉ là tiếng
ngáy của gã khổng lồ.
Trong một hai ngày sau đó, vị khách của họ tỏ ra khá vui tính và dễ chịu,
nhưng cũng giống như những kẻ tự cao tự đại có thân hình chưa bằng phân
nửa của hắn, hắn có bản tính vừa xảo trá vừa ngốc nghếch. Và vì giờ đây
hắn phát hiện ra mình đang cư ngụ ở một nơi chẳng cần phải làm gì cả,
chẳng có bà vợ nào khiến hắn nhức đầu và bận rộn, lại còn có thể ăn uống,
ngủ nghê và rảnh rỗi suốt cả ngày dài, hắn không hề muốn lên đường đi tìm
ông cố của hắn hay quay trở về nhà.
Hắn biết rất rõ, cái gã ma mãnh đó, rằng ngay cả khi vợ hắn nhờ mấy
người chú đi tìm hắn và họ phát hiện ra cây đậu, chẳng ai trong số họ dám
đặt chân lên nó. Điều đó có nghĩa là cái chết chắc chắn! Vì đó là những
người khổng lồ có thân hình bình thường, trong khi đó bản thân hắn bị chế
https://thuviensach.vn