Page 112 - Kỉ yếu 30 năm CHT
P. 112
1991. Đứng ở sân trường, lúc đó chỉ là thảm cỏ nhỏ
trước dãy nhà cấp 4, tôi đã thầm nghĩ “mình phải là
một trong những học sinh xuất sắc nhất của cả thế hệ
mới được có mặt ở đây”, suy nghĩ tuy ngô nghê và hồn
nhiên nhưng tự hào là như vậy.
Một kỉ niệm đáng nhớ của anh với nhà trường?
Năm 2011, trong dịp kỷ niệm 20 năm thành lập
Trường, tức cách đây 10 năm, một kỷ niệm không thể
quên là tôi đã được mời làm đại diện của cựu học sinh
phát biểu trong buổi chính lễ. Nhận cuộc điện thoại
từ cô Ái Huế, trong lòng tôi trào lên một cảm giác
vinh dự đến khó tả. Sau 20 năm, nhà trường đã có bao
nhiêu bạn cựu học sinh xuất sắc, thế mà tôi đã được
chọn. Có lẽ vì nghề nghiệp của tôi vừa là thầy thuốc
vừa là thầy giáo nên được ưu ái. Ngay tối hôm đó, tôi
bắt đầu viết những dòng cảm xúc. Đầu tiên tôi viết về Anh Phan Đình Phong-Chuyên Toán Khóa 2, hiện là Tiến sĩ - Bác sĩ nội
trú - Viện Tim mạch Việt Nam - Bệnh viện Bạch Mai - Giảng viên Bộ
người thầy với tất cả lòng biết ơn công lao dạy dỗ và môn Tim mạch - Đại học Y Hà Nội
dìu dắt. Hình ảnh thầy, cô trường cũ lần lượt hiện ra dung và tình thương dành cho con trẻ, đó là sự chính
từ kí ức, còn rất rõ nét với những gì rất riêng của từng trực hướng tới những giá trị tốt đẹp đích thực, đó là
người. Hồi ấy, tôi nhớ vóc dáng thầy cô ai cũng hơi lối tư duy độc đáo từ những trí tuệ xuất sắc và chuyên
gầy, ăn mặc giản dị nhưng đều đang ở một khoảnh cần, đó là niềm tự hào và tình yêu quê hương, là sống
khắc tràn đầy nhiệt huyết truyền thụ kiến thức…Viết có trách nhiệm với những người xung quanh... Những
xong, tôi đưa phác thảo bài phát biểu cho mẹ tôi đọc. nét nhân cách rất quý từ những người Thầy kính mến
Mẹ tôi cũng là một nhà giáo, bà đọc chăm chú một lúc theo thời gian đã trầm tích vào chúng ta, tạo nên con
và nói “Ngoài Thầy, Cô rất đáng kính, các con cũng người tốt trong chúng ta.
nên nhớ về các nhân viên hành chính, người đánh
trống, cô lao công, bác bảo vệ… họ cũng đã góp phần Nhiều người Thầy, người Cô trường chuyên ảnh
tuy nhỏ bé nhưng là rất thật tạo nên ngôi trường danh hưởng sâu sắc đến tôi, trong đó có thầy Trịnh Hộ, môn
giá đó”. Toán, giáo viên chủ nhiệm rất gắn bó và thầy Bạch
Hưng Phú, môn Sinh, người đã định hướng cho tôi thi
Những người thầy của trường chuyên năm xưa vào ngành y để trở thành bác sĩ.
ảnh hưởng đến anh như thế nào?
Anh nghĩ thế nào về các học sinh chuyên Hà Tĩnh
Tháng 4 vừa rồi, trong một buổi gặp gỡ rất ấm hiện nay?
cúng giữa các Thầy Cô và đại diện cựu học sinh, tôi
đã nói “nghề giáo là cho đi, cho đi mãi, mà sống là để Cũng đều đã từng hay đang là học sinh của chung
cho đi…”, lúc đó tôi thấy thầy Tống Trần Lữ ngồi bên một mái trường, nhưng các học sinh đầu tiên như
cạnh lắng nghe xúc động. Thầy Lữ cũng như các thầy chúng tôi và của ngày hôm nay có những điểm khác
cô của chúng ta, hơn ai hết, hiểu thấu và tự hào về biệt, phần do bối cảnh thế hệ có khác. Tôi luôn theo
điều đó. Nhiều Thầy, Cô dạy dỗ thế hệ chúng tôi nay dõi thành tích học tập của các em hằng năm và vào
đã bước sang tuổi 70-80, sức khỏe tuy không còn như xem thông tin trên fanpage của nhà trường. Tôi vui
trước nhưng mãi luôn là chỗ dựa tinh thần sừng sững mừng vì các bạn học sinh trường ta hiện nay rất giỏi
của những người học trò cũ. Tôi học được rất nhiều giang, không chỉ ở các môn học chính mà còn trong
từ những Thầy, Cô giáo trường chuyên, đó là sự bao các hoạt động ngoại khóa, trong rèn luyện kỹ năng
110