Page 113 - Kỉ yếu 30 năm CHT
P. 113

sống. Tôi đã nghe các bạn hùng biện ngoại ngữ, tôi đã   sẽ tổ chức một đêm Gala, tương tự như chương trình
           xem các nhóm nhạc học sinh trình diễn nhạc cụ và ca   “Chung một lối về” mà Hội đã làm rất thành công năm
           khúc... phải nói là rất ấn tượng. Tuy nhiên, các bạn vẫn   2016, rất mong gặp lại ở đó.
           luôn phải cố gắng để hoàn thiện và toàn diện hơn nữa
           và phải làm sao đồng đều hơn giữa các bạn với nhau.  Xin cảm ơn cuộc trò chuyện của anh!

              Chúng ta đã nói về những niềm vui, đáng tự hào.   Nếu có dịp ghé vào thăm trường THPT Chuyên Hà
           Vậy có nỗi buồn nào anh muốn chia sẻ không? Như   Tĩnh, nhìn lên góc trái phía trên cùng của bảng vinh
           anh đã nói, kí ức về trường gắn với nỗi xót xa khi   danh thành tích cựu học sinh, bạn sẽ thấy tên và hình
           chứng kiến sự ra đi của những người thầy mà anh   ảnh của anh Phan Đình Phong, là người giành giải Nhì
           yêu quý?                                         Quốc gia đầu tiên của môn Sinh học. Đó là một gương
                                                            mặt ngời sáng với nụ cười rất duyên.
              Là một thầy thuốc, tôi đã rất buồn khi chứng kiến
           những căn bệnh quái ác cướp đi cuộc sống của những   Bao nhiêu năm đã qua, cái tên Phan Đình Phong
                                                                               ***
           người thầy kính mến. Tôi nhớ thầy Nguyễn Đăng Ái,   không chỉ được nhắc đến như một cựu học sinh tiêu
           ngày đưa thầy đi khám và phát hiện căn bệnh hiểm   biểu, mà còn là tên của một người thầy thuốc rất đỗi tài
           nghèo, tôi cố gắng tỏ ra bình tĩnh động viên dù biết   năng. Anh có nhiều công trình nghiên cứu hữu ích được
           thời gian còn lại của thầy rất ngắn ngủi. Nói chuyện   xuất bản, được đăng tải trên các tạp chí khoa học trong
           với tôi lúc đó, thầy vẫn say sưa về nhiều dự định còn   nước và quốc tế; đạt nhiều giải thưởng lớn trên các diễn
           dang dở. Trên đường về nhà tôi đã khóc. Tôi vốn   đàn Y học trong và ngoài nước. Vẫn biết rằng có nhiều
           không phải là người ủy mị. Thầy Đặng Ái không chỉ   điều thuộc về quy luật, và khả năng của con người cũng
           là Hiệu trưởng đầu tiên của Nhà trường với nụ cười   không là vô hạn, nhưng những cống hiến của anh trong
           nhân hậu, mà còn là bố của Huyền, bạn thân cùng   ngành Y học hơn 20 năm qua, thực sự rất đáng nể phục.
           lớp nên tôi có nhiều tình cảm. Tôi nhớ thầy Hoàng   Nhiều người đã xem anh là ân nhân của họ, nhưng anh
           Cảnh, thầy chủ nhiệm năm lớp 9, nhớ về những     luôn khiêm tốn nói rằng, anh chỉ cố gắng làm tốt nhất
           cách giải toán vô cùng độc đáo, nhớ những ca khúc   công việc của mình mà thôi.
           sôi nổi về thanh niên thầy tập chúng tôi hát. Thế mà
           khi bạo bệnh ập đến, thầy yếu đi từng ngày. Mỗi lần   Còn với bao nhiêu thế hệ thầy cô, cựu học sinh Hà
           tôi đến thăm, thầy luôn đầy khí phách chế ngự bệnh   Tĩnh cũng như nhân dân Hà Tĩnh nói chung, anh trở
           tật. Những ngày cuối cùng, có lần thầy gọi điện nói:   thành niềm tự hào, là niềm tin, là chỗ dựa lớn lao trong
           “Phong ơi, Thầy đau nhiều”, tôi cảm thấy vô cùng bất   những giờ phút cam go đối diện với bệnh tật... Khi trải
           lực.                                             qua thời khắc mệnh hệ của sức khoẻ, phải tìm đến bệnh
                                                            viện Bạch Mai, viện Tim mạch, thì ý nghĩ đầu tiên của
              Vâng anh, đó thực sự là những ngày buồn nhất   họ chính là “Gọi cho anh Phan Phong ngay đi”; “Đã
           của chúng ta. Ba mươi năm đã qua, buồn vui tiếp   nhắn tin cho anh Phan Phong chưa? “Có anh Phan
           nối nhau cũng là quy luật. Nỗi buồn hay niềm vui   Phong ở đó rồi, mọi chuyện sẽ ổn thôi”... Tên của anh
           nào cũng trở thành một phần kí ức không thể thiếu   đã được nhắc đến như thế, đầy ấm áp và tin yêu như
           của ngôi trường 30 tuổi. Là một thành viên trong Ban   thế!
           Liên lạc của Hội cựu học sinh, anh có thể cho biết Hội
           đã có dự định hay kế hoạch gì để tham gia sự kiện 30   Tôi nhớ có lần, khi Bệnh viện Bạch Mai bị phong tỏa
           năm sắp tới?                                 cách li bởi dịch Covid-19, rất nhiều y bác sĩ của bệnh
                                                            viện  phải  căng  mình  đối  mặt  với  an  nguy  của  bệnh
              Ban liên lạc trong thời gian qua đã có một số cuộc   nhân và của cả chính họ, anh đã viết trên Facebook của
           gặp gỡ để bàn bạc. Chúng tôi sẽ cố gắng lan tỏa tinh   mình là: “Bạch Mai không chỉ là một cơ sở y tế, mà còn
           thần và thông điệp của sự kiện tới tất cả các cựu học   là một biểu tượng”. Riêng tôi, tôi nghĩ rằng, chính là
           sinh để mọi người tham gia tích cực. Trong khuôn   anh, đã góp một phần không nhỏ làm nên biểu tượng ấy
           khổ Lễ kỷ niệm năm nay, Hội cựu học sinh dự kiến

                                                       111111
   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118