Page 102 - CHT ngoại truyện
P. 102
Góc trường xưa bàng có còn bóng rợp,
Cho Trịnh Huyền thơ thẩn nhớ người ta?
Có nỗi buồn nào vương trong mắt bạn, Hằng à,
Mà sáng nay nụ cười đi đâu mất
Ta tìm mãi, chẳng thể nào nắm bắt
Bí ẩn gì sau nháy mắt Thanh Bình.
Đăng Kiệm vẫn hiền lành góc lớp lặng thinh,
Nghe lanh lảnh giọng chuông vàng Viết Chính,
Cái cao ngạo nhưng giả vờ điềm tĩnh
Của ông cụ non mười tám Nguyễn Việt Cường.
Mười - Hai - Anh, tổ ấm thân thương,
Trong trẻo thế, lại nhiệt thành đến thế
Dù xuôi ngược dòng đời muôn nẻo
Vẫn trở về viết tiếp giấc mơ chung!
Tháng 8/2018
100