Page 125 - NOI SAN 2021
P. 125

124  Nội san Bình An Thiện Hảo - Số 27                SỨC SỐNG TRONG CÔ TỊCH  125
 cho vui ấy mà.  đã “trung tín trong việc nhỏ” thì chắc hẳn sẽ “trung tín trong việc lớn”.
 Tôi: À!  Vậy anh đang có tâm sự ạ! Tôi không biết có thể giúp gì   Tôi thấy ông anh này làm điều gì cũng hợp với ý Chúa có thấy gì sai
 cho anh nhưng tôi có thể lắng nghe.  đâu mà mỗi lần nói đến sự dữ hay đau khổ là thiên hạ tìm đủ mọi cách

 Người lạ: Anh biết không, ngày nay ít có ai chịu lắng nghe lắm.   để triệt hạ. Thánh Ca-ta-ri-na Si-ên-na cũng nói: “Tất cả những gì Thiên
 Họ thích sự ồn ào nhiều hơn sự tĩnh lặng và cũng chính vì thế họ lầm   Chúa ban và cho phép là để thánh hóa chúng ta”.
 tưởng về rất nhiều điều nhất là sự đau khổ, sự dữ, sự bất hạnh…. Hơi…!  Tôi: Ư!!!

 Tôi: Anh nói cũng có lý!   Người lạ: Người ta đồng hóa tất cả những gì bất hạnh là của
 Người lạ: Anh biết không sự khổ hay sự dữ cũng có cái khổ nữa   Sa-tan mà không nghĩ xem “trong họa có phúc và trong phúc cũng
 đấy!   có họa”. Thánh Tô-ma Aquinô nói: “Có cái tốt mà không chứa gì xấu;
 Tôi: Chúa ơi! Sự dữ mà cũng khổ nữa à, thật không thể tin được!  nhưng không cái gì xấu mà không có cái tốt”. Thuyết Âm Dương thì
 Người lạ: Có chứ! Để tôi nói cho anh nghe!  cho rằng Âm Dương là một khí duy nhất khi khí ấy động là Dương tĩnh

 Người lạ tiếp: Trong Kinh Thánh, truyện ông Gióp có nói “Các con   là Âm. Âm Dương không triệt tiêu nhau nhưng nương tựa nhau cùng
 Thiên Chúa” đến trình diện Ngài. Sa-tan cũng đến tức ông anh Sa-tan   nhau phát triển nên trong Âm có Dương, trong Dương có Âm. Sự dữ,
 cũng là con của Thiên Chúa và những gì ông anh ấy mang đến cũng là   đau khổ chỉ là do ta nhận thức sai lầm về thực tại chứ bản chất của

 do ý muốn của Thiên Chúa. Thiên Chúa hỏi thăm cách hờn dỗi của tình   thực tại không mang trong mình những sự bất hảo nên đức Phật mới
 yêu “Ngươi từ đâu tới?”. Biết rồi mà còn cố tình hỏi, ấy thế mà Sa-tan   dạy cho các môn sinh mình phải có “tâm vô” trước sự vật, hiện tượng
 cũng đáp trả lại cũng không kém “Rảo quanh cõi đất và lang thang   hầu thoát khỏi những lầm lạc của “vọng tâm”.
 khắp đó đây”.  Tiếp sau đó là đoạn đối thoại giữa Sa-tan và Thiên Chúa   Tôi: Nói thầm! Phải chăng đây là cái nhìn hai chiều.
 mà “các con” khác không ai biết hay lên tiếng cho đến khi công việc   Người lạ tiếp: Trong sách Huấn ca có câu: “Chạm vào mắt làm

 được trao cho anh với sự đồng thuận của cả hai bên.   tuôi rơi nước mắt, chạm vào lòng khiến lộ ra nỗi lòng” (Hc 22,19). Làm
 Người lạ: Anh nghĩ thử xem trong hàng con cái của Người ai được   sao có thể chạm vào lòng của người khác nếu chính mình chưa cảm
 ưu ái như vậy chứ? Được Người quan tâm hỏi thăm rồi giao công việc   nhận được cái “nỗi niềm” sâu xa đó chứ? Triết học Đông phương cũng

 cho làm nữa chứ vậy mà thiên hạ cứ ghét cay ghét đắng cái tên gọi Sa-  có câu “Đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”. Cái thanh và cái
 tan, đau khổ hay sự dữ.   khí đó nếu không đồng nhau thì làm sao có thể biết nhau được. Nếu
 Người lạ tiếp: Một ngày kia, có cuộc họp của các con Thiên Chúa!   không có đau khổ, con người không thể dựng được điều gì tốt đẹp.
 Các con của Người đến trình diện và Sa-tan cũng có trong đám họ.   Tôi: Anh nói sau? “Không có đau khổ, con người không thể dựng
 Thiên Chúa cũng vẫn hỏi thăm Sa-tan về nơi ở và sinh sống ra sau và   được điều gì tốt đẹp”. Cài này nghe hơi lạ nè.

 tiếp đó là công việc mà Thiên Chúa đã giao cho ông. Công việc của Sa-  Người lạ: Để tôi cho anh thấy nhé!
 tan “thành công tốt đẹp” và Thiên Chúa tiếp tục thêm việc cho ông vì   Nếu không có đau khổ thì làm sao bạn có thể vượt qua những giới
   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130