Page 126 - NOI SAN 2021
P. 126

126    Nội san Bình An Thiện Hảo - Số 27                                                                                          SỨC SỐNG TRONG CÔ TỊCH  127
        hạn của con người cơ chứ. Đức Phật nói: “Sinh là khổ, lão là khổ, bệnh là           ta để nên tinh tuyền hơn.
        khổ, tử là khổ, kết hợp với cái mình không thích là khổ, không được kết                   Tôi : Anh nói tôi mới nhớ lúc trước tôi có đọc câu truyện này :
        hợp với cái mình thích là khổ, nói chung mọi sự điều khổ…” Thiên hạ cứ                    Một tổ phụ nói : “Nếu cây không bị gió rung, nó không lớn cũng

        nhìn vào đó rồi cho Đức Phật là người bi quan về cuộc sống này nhưng                không cắm rễ sâu vào lòng đất. Tu sĩ cũng thế : nếu không bị cám dỗ và
        điều mà ngài muốn nói là con người phải tự cải thiện bản thân để mưu                không chịu được cám dỗ thì họ sẽ không can đảm”.
        cầu hạnh phúc không nên than van, rầu rĩ nhưng phải nhận ra vấn đề                        Người lạ : Đúng đấy ! Ngay Đức Giê-su cũng nói “anh em phải vác

        và giải quyết nó ngay chính tại tâm hồn mình . Còn với cha Anthony                  thập giá hàng ngày mà theo Thầy” đó sau ? Cổ nhân cũng có câu : “Lũy
        de Mello thì: “Mọi đau khổ đều do bởi người ta đồng hóa mình với một                thổ thành sơn. Hội thủy thành hà ”. (Nghĩa là đấp đất thành núi. Nước
        cái gì đó – cái đó có thể hoặc ở trong hoặc ở ngoài họ”. Nếu anh không              tụ thành sông). Đau khổ, cám dỗ khi đã vượt qua thì ta ngày càng thêm
        nhận thức được nó sao anh có thể diệt trừ nó và bước lên sự giải thoát.             thăng tiến về mặt nhân đức cũng như gần tiến tới hoàn thiện như Cha
              Người lạ: Để tôi lấy ví dụ cho anh xem! Anh có để ý thấy anh                  trên trời. Đau khổ, sự dữ cũng là quà tặng mà Thiên Chúa dành riêng

        thường tâm sự với những anh em “đồng thanh đồng ý” với anh không?                   cho những ai yêu mến Người hầu giúp họ có thể vui với người vui và
              Tôi : Dĩ nhiên là có!                                                         khóc với người khóc.
              Người lạ : Vậy anh thấy rất dễ dàng để chia sẻ và xây dựng tình                     Người lạ tiếp : Thôi hết giờ rồi tôi phải đi để cho anh tự do nữa chứ

        cảm phải không ?                                                                    làm phiền anh nhiều rồi.
              Tôi : Chắc rồi !                                                                    Tôi : Không sao tôi rãnh mà ! Mà tôi tự hỏi anh là ai mà sao nhiều
              Người lạ : Nếu người anh ghét cũng gặp sự đau khổ như anh thì                 chuyện thế ?
        sao ? Anh còn ghét họ nữa không hay vì sự đau khổ đó mà anh sẽ kho-                       Người lạ : Anh không biết tôi là ai à ! Tôi chính là sự đau khổ trong
        an dung và thông cảm hơn ?                                                          anh. Tôi được Thiên Chúa gởi đến để giúp anh, nhưng anh đã gạt tôi ra

              Tôi : Ừh !                                                                    khỏi tâm trí anh và anh còn cố tình chôn tôi bằng chính ý chí của anh.
              Người lạ : Anh biết không nếu sự đau khổ càng lớn con người sẽ                Nhưng không sao tiếng nói trong lương tâm hay sẽ nói cho anh biết
        càng biết cảm thông và yêu thương nhau nếu họ ý thức được sự huyền                  ‘đâu là lẽ thật, đâu là đường ngay’ hãy cảm nghiệm nó và anh đừng

        nhiệm của nó còn không họ sẽ rơi vào sự oán thù và bị nhấn chìm trong               quên “đau khổ là thuốc thử tình yêu” (Thánh Josemaria Escriva).
        chính sự cố chấp của họ. Nhưng nếu có sự chọn lựa thì tôi nghĩ chắc                       Tôi : Sao ! Anh là ….
        không ai muốn có đau khổ, sự dữ đâu.
              Người lạ : Thánh Phan-xi-cô đã làm gì khi bị cám dỗ ?
              Tôi : Trong chuyện của Tô-ma có kể lại thì với dâm dục ngài đã

        lao người vào tuyết để chiến đấu và đã thắng.
              Người lạ : Đúng đấy ! Đau khổ, sự dữ cũng thanh luyện con người
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131