Page 172 - NOI SAN 2021
P. 172

172     Nội san Bình An Thiện Hảo - Số 27                                                                                         SỨC SỐNG TRONG CÔ TỊCH  173
                                                                                                             đổi được cục diện “chúng ta mất nhau”. Bởi đến
              Khi kết thúc một mối tương quan, hẳn ai cũng sẽ trải qua                                       một lúc nào đó chúng ta đều sẽ nhận ra rằng,
        những khoảnh khắc dằn vặt và đau khổ. Lúc cuồn cuộn như                                              có những việc chúng ta chưa từng muốn, hoặc

        con sóng lúc mơn man tựa gió trời. Dẫu ít hay nhiều thì cũng                                         chưa từng tưởng tượng ra một ngày sẽ xảy đến,
        Đau và cái cách đối diện với nỗi đau đó cũng tùy vào cách đón                                        nhưng chúng ta sẽ phải học cách chấp nhận nó,
        nhận của mỗi người.                                                                                  mà không có cách nào thay đổi được.
              Không ít người khi rời xa một ai đó hay kết thúc một mối                                             Như  việc  người  bạn  thân  nhất  bỗng  một

        tương quan thì xoá hết mọi thứ liên quan đến người đó, đay                                           ngày quay lưng lại với bạn, một người rất thương
        nghiến bản thân, hận người rồi quay cuồng trong cái mớ “phải                                         một ngày thức dậy nói rằng không thể tiếp tục
        quên, phải xoá”. Cá nhân tôi lại khác!                                                               ở  bên  hay  tàn  nhẫn  hơn,  như  việc  một  người
              Tôi chẳng bao giờ gắng gạt ai đó ra khỏi tâm trí nếu bất                                       thân ra đi mãi mãi không quay trở lại. Ai cũng sẽ

        chợt họ xuất hiện hay những lúc kí ức xa xưa ùa về. Dẫu họ                                           phải trải qua những việc đau lòng đó, dù là bất
        là người bạn đã từng sát cánh, là người thương đã cùng đi với                                        ngờ hay được dự báo trước, cũng đều phải học
        nhau một chặng đường dài của thương nhớ... Tôi cứ để những                                           cách chấp nhận. Mà chẳng phải chúng ta lớn
        gì tự nhiên đến để rồi nó tự nhiên đi, bởi tôi biết càng gắng để                                     lên nhờ những bài học như thế hay sao. Chấp

        thoát ra thì càng thêm lún vào, càng cố quên thì lại càng nhớ.                                       nhận những điều không muốn, và tiếp tục sống
        Chẳng phải người trẻ mình vẫn hay nói câu: “Đã biết cố quên                                          tốt cuộc sống của mình. Thay vì trách móc và
        là sẽ nhớ, nên dặn lòng cố nhớ để mà quên” đó sao? Nghe rõ                                           dằn vặt bản thân hay mọi người xung quanh, đôi
        ngược ngạo nhưng lại thực tế tỏ tường.                                                               khi ta chỉ cần thanh thản chấp nhận thôi, biết

              Khi kết thúc một mối tương quan, dù là người ở lại hay ra đi                                   đâu cuộc sống sẽ đền bù cho ta một điều gì đó
        thì rồi cũng sẽ trải qua những khoảnh khắc chông chênh, cũng                                         khác, tốt đẹp hơn.
        dằn vặt chẳng khác ai nhưng tôi biết, trái đất vẫn xoay tròn và
        điều tốt đẹp hơn vẫn đang ở trước mắt. Biết đâu được, “ai đó” tốt                                                                          Khuyết danh

        hơn đang chờ mình thì sao! Vậy hà cớ chi cứ tự làm đau mình
        bởi những gì đã đổ vỡ. Duyên hết thì đừng cố để níu kéo bất cứ
        thứ gì không thuộc về mình.
              Kết thúc rồi, cũng đừng dành cho nhau những lời cay đắng,

        cũng thôi đừng làm tổn thương nhau, thôi đổ lỗi cho nhau làm gì.
        Bởi lẽ, khi đã kết thúc thì đúng sai nào còn ý nghĩa gì, đâu thay
   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177