Page 30 - NOI SAN 2021
P. 30
30 Nội san Bình An Thiện Hảo - Số 27 phải không? Đó phải chăng là những điều kiện để có những hy sinh?
31
SỨC SỐNG TRONG CÔ TỊCH
Rửa thương đã xuống trần gian để mặc lấy thân phận con người, sống kiếp
“Thầy là Thầy, là Chúa”. Đức Giêsu là Con Thiên Chúa, vì yêu
Chân con người. Người đã chịu sỉ nhục bởi miệng lưỡi con người, được người
ta nâng lên cao rồi lại hạ xuống thấp, được gọi là ngôn sứ sau lại gọi
là con bác thợ mộc nhưng Người đã không một lời than vãn, hay trách
móc tội lỗi con người, lại hết lòng yêu thương cho đến nỗi bằng lòng
chịu chết trên cây thập giá. Giêsu ơi! Danh Thánh Ngài quả thật cao
Gioan B. Chu Khắc Hậu
cả muôn trùng, con làm sao xứng với danh xưng là con cái của Ngài.
“Khi rửa chân cho các môn đệ xong, Đức Giêsu mặc áo vào, về chỗ “Rửa chân” không phải là một hành động của những tôi tớ phải
và nói: “Anh em có hiểu việc Thầy mới làm cho anh em không? Anh em làm đối với chủ nhân của mình sao? Nhưng tại sao Giêsu là Thầy,
gọi Thầy là Thầy, là Chúa, điều đó phải lắm, vì quả thật Thầy là Thầy, là Chúa mà lại cúi xuống rửa chân cho các môn đệ? Một bức tranh
là Chúa. Vậy nếu Thầy, là Chúa, là Thầy mà còn rửa chân cho anh em, tuyệt vời mà con người không thể nghĩ ra, chính tác giả là Giêsu
thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau. Thầy đã nêu gương cho anh – Đấng của Tình Yêu, khiêm nhường, giàu lòng xót thương và luôn
em, để anh em cũng làm như Thầy đã làm cho anh em.” (Ga 13,12-16). sẵn sàng phục vụ. Một vị Thiên Chúa khiêm hạ đến nỗi cúi xuống
Phải chăng, tôi gọi Đức Giêsu là Thầy, là Chúa có đúng không? rửa chân cho các môn đệ. Gẫm lại, tôi mới thấy những việc tôi làm mà
Bản thân tôi thấy mình không có đủ điều kiện để được gọi là hy sinh, đó không đơn thuần là một sự hy sinh vô vị lợi,
làm môn đệ Chúa. “Anh em gọi Thầy là cũng không phải thứ hy sinh theo Thánh ý của Thầy tôi muốn. Tôi
Thầy, là Chúa điều đó phải lắm”. làm bởi vì những lời khen ngợi, nể phục của mọi người, làm vì sợ sự
Học trò thì đương nhiên đánh giá của Bề Trên, cũng làm vì trách nhiệm của bản thân, mà tôi
phải theo gương của Thầy chưa bỏ một chút vị tình yêu vào trong những hy sinh đó. Thật, tôi
mình để học hỏi, nhưng không đáng gọi tên Ngài là Thầy bởi Thầy luôn phục vụ trong vui vẻ
nhiều lần tôi đã làm trái và yêu thương, mau mắn phục vụ thì dễ dàng để tha thứ. Còn tôi vì
ý của Thầy mình. Yêu luôn muốn giữ lại bộ mặt sĩ diện nên vẫn chưa sẵn sàng để tha thứ
thương lúc nào cũng cho người khác. Trong tôi vẫn còn những xét nét nhỏ nhen, chưa thể
phải có điều kiện, nói là đón nhận những ý kiến mà những người bên cạnh đóng góp, tôi không
hy sinh nhưng lúc nào biết nó là xấu hay tốt nhưng với tôi điều đó thật khó để tôi có thể đón
cũng đặt lại: điều mình nhận. Thật đáng buồn khi những vết ố trong lòng tôi vẫn chưa được
đang làm đó có lợi gì tẩy rửa. Tôi không thích người khác thù ghét mình nhưng trái lại
cho bản thân mình trái tim tôi không đủ rộng để sẵn sàng tha thứ cho anh em của mình.
hay không? Điều đó Tình yêu có thể đánh đổi được tất cả, Giêsu đã chết cho tôi, Ngài
sẽ làm người khác đã dành hết tình yêu cho tôi. “Anh em hãy làm như Thầy đã làm cho
đánh giá mình tốt hơn anh em”. Xin Ngài rủ lòng thương và làm cho con như ý muốn của Ngài.