Page 165 - 50 NĂM THPT CẨM BÌNH: DẤU ẤN VÀ TỰ HÀO
P. 165

THÂN GỬI CÁC BẠN CỦA TÔI



                                                                            TRẦN THU HÀ
                                                                     Học sinh lớp A9 - Khóa 49


                  rong bức tranh thanh xuân ấy, bạn bè chính là một gam màu không thể
                  thiếu. Gần qua hai phần ba chặng đường cuối của tuổi học sinh, dưới mái
            Tnhà thứ hai - Trường THPT Cẩm Bình, tôi đã có rất nhiều người bạn mới,
            những người cùng nhau viết lên những kỉ niệm đẹp nhất vào cuốn nhật kí thời
            học sinh của riêng mình. Bạn bè nơi đây cho tôi những kí ức cả vui lẫn buồn, cho
            tôi những hoài niệm trên cuốn phim của cuộc đời. Bạn chẳng tìm đâu ra một người
            sẵn sàng đẩy bạn về lúc xe bị hư, dù cho hôm ấy trời vừa mưa to, vừa mang cái
            lạnh cắt da cắt thịt, bạn cũng chẳng thể tìm đâu ra những người anh em có thể bảo
            vệ bạn, cùng bạn sống trong những tháng ngày đẹp đẽ tuổi học trò mà không một
            chút toan tính. Tình bạn là vậy, không lãng mạn như tình yêu, không khô khan
            như tình thân, tình bạn đầy chân thành, thiết tha, đầy thiêng liêng và cao cả. Rồi
            mai đây, trên nẻo đường trăm ngả, tôi sẽ chẳng tìm đâu ra một người bạn nghe tôi
            tâm sự, một người bạn mà tôi có thể phô trương mọi tật xấu của mình, một người
            bạn có thể lắng nghe tôi tâm sự, một khúc ca được hai mươi, ba mươi bàn tay chắp
            bút viết nên. Rồi sẽ không còn những sáng đến trường, vội vã ăn bữa sáng cùng
            đứa bạn thân, không còn những chiều chấm miếng xoài, miếng cóc, không còn
            những buổi tối sau giờ học thêm lại cùng nhau chạy ra bờ đê, bờ hồ, bảy tám đứa
            cúi chụm nhau nướng củ khoai, bắp ngô hay rủ nhau đi ăn chè, uống trà sữa,...
            không còn những giờ kiểm tra bạn đọc tôi chép, một đứa biết là nguyên cả đám
            làm được, sẽ không còn những cái bẽn lẽn, rụt rè, cũng chẳng còn những tiếng nói
            cười vô tư, những lời hỏi han, những tiếng thở dài đầy tiếc nuối,...                   50 NĂM TRƯỜNG THPT CẨM BÌNH DẤU ẤN VÀ TỰ HÀO

                Vậy là một quãng thời gian tươi đẹp sắp đi qua, một trang nhật kí sắp khép lại,
            một khúc ca nữa lại sắp kết thúc nhưng chắc hẳn rằng, những dư âm ấy sẽ mãi bay
            cao, bay xa cùng những khát vọng, những ước mơ của thanh niên “mén” chúng tôi
            sẽ là hành trang mà chúng tôi mang theo vào đời và có lẽ sẽ theo tôi mãi tận lúc đi
            về cực lạc. Yêu lắm A9 - K49, yêu lắm những người bạn của tôi. Chúng ta hãy cùng
            nhau viết nốt những trang cuối của cuốn nhật kí thời học sinh nhé. Mình hy vọng
            bản nhạc mang tên Trường THPT Cẩm Bình sẽ mãi là một khúc dư âm ngọt ngào
            trong trái tim mỗi chúng ta.                                                        [165]
   160   161   162   163   164   165   166   167   168   169   170