Page 53 - LSDB xa Xuan Ninh
P. 53
Thi hành chính sách khai thác thuộc địa, thực dân Pháp
ra sức vơ vét, bóc lột sức người, sức của. Bên cạnh hình thức
bóc lột kiểu tư sản, chúng tăng cường các loại thuế cũ, đặt
thêm nhiều thứ thuế hết sức vô lý khác như: thuế canh điền,
thuế thổ trạch, thuế chợ, thuế đò, thuế muối... Dã man hơn cả
là thuế thân (thuế đánh vào các nhân đinh). Người dân là nam
giới từ 18 - 60 tuổi, mỗi người phải nộp 2,5 đồng/năm. Nếu tính
cả các khoản tạp dịch khác thì lên tới 3,4 - 4 đồng/năm. Tính
theo thời giá thóc năm 1933 thì tiền đóng 1 suất đinh tương
đương 100kg thóc.
Như vậy, bằng mọi thủ đoạn, thực dân Pháp đặt ra nhiều
thứ thuế nặng nề, vô lý đè lên vai người nông dân. Bóc lột bằng
tô thuế vẫn chưa đủ, cường hào còn cho vay nặng lãi. Đây là
thủ đoạn mà bọn địa chủ thường dùng để tìm cách tước đoạt
tài sản, ruộng đất của người nông dân, đẩy họ vào đường cùng
không lối thoát, suốt đời bị lệ thuộc làm thuê cho chúng.
Về chính trị
Ở cấp huyện, tổng, xã, thực dân Pháp vẫn duy trì bộ máy
thống trị cũ, đứng đầu là tri huyện, chánh tổng, lý trưởng.
Hầu hết đều thuộc giai cấp địa chủ phong kiến, câu kết chặt
chẽ với thực dân, làm tay sai cho chúng, tiếp tục áp bức, bóc
lột Nhân dân ta. Quản lý chung ở cấp xã có chánh tổng, phó
lý; thư ký, hộ lại ghi chép sổ sách; chưởng bạ theo dõi ruộng
đất; mục tuần, trương tuần đôn đốc phu phen, thuế khóa.
Lý trưởng, phó lý, Hội đồng kỳ hào, kỳ mục điều hành mọi
công việc của làng, xã. Bên cạnh bộ máy hành chính, thực
dân Pháp tìm mọi cách gây hiềm khích, tranh chấp giữa các
làng xã, dòng họ. Chúng lợi dụng hệ thống hào lý, chức dịch
ở hương làm công cụ đàn áp, bóc lột Nhân dân, gieo rắc tư
tưởng cải lương, dân chủ giả tạo nhằm “ru ngủ” quần chúng.
Nhân dân không có quyền tự do dân chủ nào.
53

