Bếp lửa tàn mất rồi
Nắng hết vàng hoa cúc
Chung quanh không bóng người
Ta hãy quay về thôi
O
Bắp non em đã hái
Anh hãy mang xuống đồi
Đừng quay đầu ngoảnh lại
Để lòng em rối bời
O
Cỏ cây như muốn khóc
Tiễn một người đi xa
Anh là con đò dọc
Không biết đâu quê nhà
Thơ Tình LƯƠNG THÁI SỸ Page 66