BỖNG DƯNG NHỚ, BỖNG DƯNG BUỒN * Đã ba năm qua rồi Anh không về thăm nhà Cây điệp vàng trước ngỏ Cũng chẳng buồn ra hoa O Túp lêu rơm rạ cũ Băng ghế dài trước hiên Nơi anh thường nằm ngủ Những buổi chiều gió lên Thơ Tình LƯƠNG THÁI SỸ Page 67