Page 129 - KỶ YẾU KHÓA 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN
P. 129
đưa lại. Hình như Trường chỉ làm được việc đào tạo nhân tài mà
không làm được việc vun đắp tình cảm giữa các sinh viên
Chàng trai chỉ còn nhớ lại kỹ niệm với thầy dạy luyên giọng phát âm
chuẩn tiếng Việt. Chàng trai nhà quê, quê thiệt là quê, bước vào
trường với tâm trạng e dè của dân nhà quê với người thị thành. Ấn
tượng đầu tiên là chàng ta bị một bạn Nữ hỏi chận họng “Tên là
Quan, vậy mà có dê không”. Ý bạn ấy chọc là tên có âm G cuối
không. Dân miền Nam nhà quệ thì chắc trong 10 người cũng hết 7, 8
chẳng đọc phân biệt được âm G cuối. Mà ác hại thay cứ đọc như là có
âm G, có nghĩa thú nhận là mình có dê, hay muốn dê . Vì vậy trong
mỗi người Nam miền Nam đều có sẵn con dê (chữ G) trong người.
Bạn nữ nầy tính liếng thoắng nên ra đòn phủ đầu ngay lập tức. May
thay có một bạn học nữ khác cám cảnh thương tình, chỉ dẫn cách phát
âm. Dần dần rồi cũng đọc tương đối được tên mình. Còn nhiều phân
biệt khác nữa như là Tin tức và tinh sương. Nhưng đến từ cao, cau,
câu thì chàng trai chịu thua. Cây cau nầy cao quá. Trời quang đãng,
anh Quan ngồi dưới gốc cây cau cao cao câu cá. Nhìn miệng cô giáo
phát âm là lòng dạ nao nao xao xuyến rồi, lấy gì mà học với hành.
Không biết có bạn miền Nam nào mà dược bạn học nữ miền Bắc dạy
phát âm thì đoan chắc là yêu cô giáo hơn là lo luyện giọng. Và, chắc
có ý nghĩ là thôi cố rước về nhà để được luyện giọng nhiều hơn, tình
cảm hơn, bảo đảm có kết QUẢ chắc chắn
KHOÁ 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN Page 111