Page 137 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 137

GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN



               LẠY CẬU, CHO EM GỌI TIẾNG THẦY-Nguyễn Thế

               Việt




































                        Thủa ấy tôi là đứa trẻ lên 4, sống trong một trại định cư 54, người

               dân dịa phương thường gọi chúng tôi là Bắc Kỳ di cư”. Những người

               dân quê Bắc, bỏ làng bỏ xứ,quay quần bên nhau, họ tụ hội thành từng
               nhóm địa phương và đặt tên những con đường họ ở bằng những cái tên

               quê cũ nơi xứ Bắc chia lìa như Thái Bình, Hà Nội, Bùi Chu…



               Gia đình tôi ở đường Hà Nội, dĩ nhiên nhà tôi nghèo lắm, nghèo như bao
               người di cư khác, Cha mẹ tôi thường đi dựng nhà cho hàng xóm và


               ngược lại, hàng xóm cũng dựng cho gia đình tôi một căn nhà y như
               những căn nhà trong trại, đó là những căn nhà nền đất, tường dất trộn

               rơm trát trên những khung tre, lợp lá. Tôi bé loắt choắt, nhưng cũng đã

               biết đưa sợi lạt cho người lớn để buộc khung tre.





                                                             134
   132   133   134   135   136   137   138   139   140   141   142