Page 146 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 146
GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN
THẦM KÍN-Tự sự TRẦN TRỌNG CHƠN
Có những điều thật riêng tư, thầm kín chỉ biết ghi vào nhật ký, rồi bỗng nhiên một ngày nào đó chợt
muốn chia sẽ nỗi lòng với người ta.
Thường từ khi bé đến giờ, điều gì mình hằng mong mõi rồi cũng sẽ đến,
có điều là có khi thật dễ dàng, có khi phải gian nan mới có. Và giờ đây,
mình đã đạt được những mơ ước với người ta, duy nhất có một điều quá
ư là nhỏ bé mà người ta cương quyết không chìu theo ý mình dù có nói
rằng trăm thương ngàn nhớ. Giờ đây niềm vui vừa đến thật “ngắn chẳng
tày gang”, hạnh phúc đơn sơ mà bình dị, đã trôi vượt khỏi tầm tay khi
mà người ta quá bảo thủ cho rằng mình khinh thường, không tin tưởng
người ta mới đòi hỏi như vậy đó. Muốn hét thật to: “ Anh ơi là anh,
đừng suy nghĩ nông cạn như thế, trong tình cảm làm gì có chuyện khinh
ghét, đã không tôn trọng nhau thì làm sao có được tình yêu thương, chỉ
vì em muốn yên lòng mà tận hưởng, nếu không cứ mãi phập phòng lo sợ
thì niềm vui sao toàn vẹn.” Rồi còn sẳn sàng vứt bỏ hết mà không hề
luyến tiếc.” Anh đồng ý chuyển thành tình ANH-EM”. Đất trời dường
như sụp đổ dước chân mình. “Tình anh dành cho em bấy lâu em đón
nhận thật chân tình, giờ đây thành mây khói khi anh thản nhiên nói thế.
Em chỉ muốn đo lường mức độ tình cảm của anh chứ em đây đâu có
thiếu gì anh em trong bà con dòng họ.” Thôi hết rồi những lúc lòng em
143