Page 154 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 154

GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN


               thay, Trời già khéo bày trò trớ trêu, đến kỳ thi Phú Thọ Q out vì bài
               Toán số. Thất vọng nảo nề, Q. vào quân trường theo chương trình Quân

               sự Học đường, không thiết dòm ngó kết quả thi Nông Lâm Súc….


               Rắc rối phát âm

               Nông Lâm Súc là Mái trường thân yêu. Gọi như vậy vì nơi đây có người

               Q “cảm” lúc chưa lấy vợ. Chứ không chắc là người đó “nhận” ra mình.

               Q bước vào trường Nông Nghiệp năm 21 tuổi, lúc đã trải nghiệm cái

               nắm tay của một người đẹp SPCN rồi. Trường Nông Nghiệp có nhiều
               người đẹp quá, nhưng mắt Q chỉ thấy một người. Cố ấy người miền Bắc
               nên phát âm rất chuẩn. Còn dân rặt Nam bộ như Q thì ngay cả tên mình
               cũng không đọc đúng. Cô ấy phải chỉ phát âm, phân biệt giữa Quan và

               Quang (Tên Quan không có G), Học mãi vẫn không phát âm cho đúng.
               Thỉnh thoảng cô ấy phải chỉ lại. Cô giáo nầy chắc hơi yếu về sư phạm.

               Dạy học trò không hiểu thì phải chỉ theo cách khác. Người ta bảo “phải
               nắm tận tay, chỉ dạy tận tình”. Hoặc phải “nhìn sâu vào mắt, thấy tới tận
               tim”. Hình như tới bây giờ Quan vẫn phát âm chưa đúng. Lúc nầy, chắc
               phải nói với cô ấy thay đổi cách dạy tân tình thì học trò Nam… lão mới

               phát âm đúng được.
               Bốn mươi năm sau
               Bốn mươi năm sau, gặp lại cô ấy, cô ấy dạy Quan thêm môn khác. Kỳ

               nầy thì Quan hiểu. Vì đó là dạy về Facebook. Môn nầy dễ học, chĩ vì là
               Q muốn xem hình bạn ấy những ngày còn đi học. Bây giờ già rồi, ước
               muốn cũng mãnh liệt hơn. Học để thấy lại người xưa thì phải cố chứ.
               Kết quả tuyệt vời “Thấy hình ảnh bạn xưa”. Và, sau đó có nhà thơ con

               cóc xuất hiện.
               Nhớ lại ngày tìm nhà bạn ấy. Lại thêm một ông già ngu ngơ ngốc
               nghếch. Tim dập thình thịch, đầu váng mắt hoa khi thấy người đẹp xuất

               hiện. Q cứ nhìn cô ấy chăm chăm, không chớp mắt.
               Vì vậy mới có thơ rằng
               Thực sự tôi nào có nói ngoa.
               Tưởng rằng bạn cũ hóa tiên nga.

               Thấy tôi ngắm mãi cô bé nói.


                                                             151
   149   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159