Page 158 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 158

GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN


               9. Rồi tới người đẹp Bình Định có liên quan đến bộ phim “Tình yêu có
               màu gì” (xem phần sau). Khi cùng cô con gái út qua Mỹ. Quan được hân

               hạnh biết thêm ba bạn nữ nữa.


               1. Đầu tiên là sự ngốc nghếch của một gãi tuổi trung niên với một “Nữ
               tướng Bắc kỳ” chính hiệu


               2. Rồi đến “Gái một con trông mòn con mắt” với người đẹp Phan Thiết

               3. Cuối cùng là “Bát cơm phiến mẫu” với người đẹp Kiên Giang


               Như vậy là có đủ bộ Trung-Nam-Bắc. Mỗi quan hệ, ít hay nhiều đều để

               lại những kỷ niệm.

                (Q sẽ có đoạn hồi ức viết riêng về Ba, một bài viết riêng về Má (đã mất

               ở Mỹ). Bài sơ lược về Q về tính tình, việc học. Các hồi ức này có lồng
               vào các chi tiết về gia đình, để con cháu biết chút ít về côi nguồn)


               Hoa kia hữu ý, Bướm nọ vô tình


               (Con gái quê nhà tình cảm đậm đà )

               Bà Nội Q mất vào ngày Trung Thu 1967. Mẹ dẫn Q và các em về quê

               thọ tang (Bố đi Sài gòn chưa về kịp). Vào dịp nầy người Cô Út (em ruột
               của Ba) giới thiệu cho người cháu chồng của Cô  ấy. Người ta gọi là
               cháu ông cháu bà. Cô ấy tên là NTXH (trùng tên nữ sĩ HXH). Nước da
               rất trắng, hơi có bề ngang (dân nhà quê mà), ăn nói nhỏ nhẹ, hay mắc cỡ.

               Q thì cũng chẳng hơn gì, nhưng có người cô đốc thúc nên cũng bước đầu
               quen biết trò chuyện với nhau.


               Tết năm đó, Q về quê ăn Tết. Đúng vào Tết Mậu Thân, VC tấn công
               khắp nơi. Nhà Cô Dượng Út, và cô ấy bị thiêu rụi. (Riêng Dương Út bị

               VC giết ngay tại nhà cách đấy ít lâu). Q có qua lại nhà (lúc đấy chỉ còn
               là chòi tạm trú ngụ). Đi chơi chung bọn trẻ cả hai gia đình rất vui vẽ.


               (Kỳ Tết nầy mình kẹt ở Châu Đốc khá lâu, mà sao ngu quá, không biết
               nhắn tin cho gia đình ở Cà Mau biết, làm Mẻ Cha lo lắng, nhất là Mẹ
               ngã bệnh. Khi về lại được nhà, gặp Mẹ đang đi chợ về, Mẹ nhác thấy

                                                             155
   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163