Page 238 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 238
GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN
Q dọ hỏi con cái về việc cưới vợ. Các con cũng biết cuộc sống ở Mỹ khó
khăn, việc làm cực nhọc, cần có người chăm sóc nên không có ý kiến gì
bàn ra.
Đùng một cái, bà xã đòi hoàn tục, xin qua Mỹ, nối lại tình nghĩa xưa.
Thật là lỡ khóc, lỡ cười, tiến thối lưỡng nan. Một đàng là tình cảm mới,
được hơn hai năm nay. Một nơi lại là nghĩa vợ chồng hơn 30 năm. Bỏ
thì thương, vương thì tội.
Khi quen biết cô nàng Q có nói về việc vợ đi tu, cô ấy đồng ý gởi mỗi
tháng khoảng 200 USD để phụ giúp. Giờ nếu tiến tới thì vướng mắc
nhiều việc với vợ, với con. Còn thối lui thì tình cảm mặn nồng còn
vương vấn. Khi mới gặp Q cô ấy cũng đã ngoài 40, thời gian còn lại rất
là đáng giá.
Q cũng biết ý người vợ là có sự dao động giữa Đời và Đạo. Con cái ở
VN cũng nghĩ là có thể khuyên bảo và chăm sóc Mẹ
Q không biết tính sao. Có khi nghĩ là tình mới không bằng nghĩa cũ. Q
có việc gì bất trắc thì chắc chĩ có vợ con xưa cũ lo liệu tốt hơn. Có khi
nghĩ là tình cảm còn nồng thắm, cô ấy cần tấm chồng để cùng lo toan
cuộc sống. Lãng phí hai năm xuân sắc, quay lưng tình yêu với nhau là
quá tội lỗi.
Bốn bề vây phủ, việc làm lao động ban đêm nặng nhọc, việc học đầu tư
cho tương lai, tình yêu, tình vợ chồng, tình cha con làm Q cạn kiệt sức
lực lẫn tinh thần. Tự trách cứ thân mình sao không toan tính đến tình
hình nầy. Việc làm không suy trước tính sau, Chút tình cảm riêng tư gây
hại đủ mọi người .
235