Page 243 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 243

GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN


               Nước đây chính là... nước đó mà. Năm tôi sinh ra, lúc còn được
               mẹ bế mẹ bồng đã gặp ngay trận lụt khủng khiếp Nhâm Thìn. Gia

               đình tôi trước cơn lụt đó nhiều năm đang sống trong một ngôi nhà
               bên bờ sông Đồng Nai hiền hòa, trong xanh thơ mộng... .Lớn lên
               một chút, khi còn ngồi Trung học, mẹ tôi đi... xem bói ở đâu về,
               tủm tỉm nhìn tôi và nói:



                 -Mấy con vợ của mầy đều mạng... Thủy (nước) hết... !    Không
                  biết mẹ tôi nói qua loa đại khái hay do tôi vô tâm nên nghe đại
                  khái qua loa. Cái thuở hãy còn nhỏ dại, tôi đâu để ý đến chữ...

                   "mấy" ! Giờ đây, vào tuổi này tôi mới thấy thấm thía làm sao.


                   Năm 1970, đầu tiên một thân một mình xuống Sài Gòn hoa lệ
                 sống đời sinh viên, tôi tạm ở trọ nhà người bà con. Tiếng là dân
                Sài Gòn nhưng gia đình này vốn là những lao động bình thường,
                 không phải dân giàu có nơi chốn đô thành này đâu. Ngôi nhà tôi

                 tạm trú ngụ phải đi vòng vèo phía sau rạp xi-nê Văn hoa-Đakao,
                một căn nhà nhỏ xíu ven một kênh... nước đen tôi không biết tên.
                Thời gian ngắn sau, khi đã tìm được nơi dạy kèm, thu nhập gọi là

                đã có, tôi rời khỏi ngôi nhà này, trong đó nói thật cũng có lý do là
                 để người bà con khỏi tốn tiền nuôi cơm cho tôi, vì người ấy nhất
                    định không chịu nhận tiền của mẹ tôi đưa... . Nơi ở mới gần
                  trường hơn, vào cuối đường Tự Đức nối dài, ngang qua quán

                cơm sinh viên bình dân với cái tên "quán Lúc lắc" trứ danh. Nơi ở
                mới cũng chẳng cao sang gì, bên dưới là trường tiểu học tư thục

                  Lê Chân, bên trên về phía sau là hai dãy ... gác gỗ, được ngăn
                 phòng cho thuê. Điều đặc biệt là nơi này cũng ven một con kênh
                 nước đen, nhưng được cái tôi biết tên một cách chính xác: kênh
                                                       Thị Nghè.


                 Bây giờ, sau khi gầy dựng được... "cơ nghiệp" với đầy đủ cháu

                   nội lẫn cháu ngoại, tôi đã rời xa bến sông yêu dấu của những
                ngày thơ ấu... . Tôi di tản sang bên kia sông, cách nơi cũ khoảng
                   một cây số đường chim bay, và đương nhiên cũng sống bên

                  một... bến sông.    Như vậy có lẽ ai cũng thấy cuộc đời của tôi

                                                             240
   238   239   240   241   242   243   244   245   246   247   248