Page 244 - GIAI PHẨM KHOA 12 HVQGNNSG
P. 244

GIAI PHẨM KHOÁ 12 HỌC VIỆN QUỐC GIA NÔNG NGHIỆP SÀI GÒN





                gắn bó với sông, với... nước ( và nói nhỏ, với mấy người mạng...
                                             Thủy nữa!) như thế nào.


                  Gần đây, trong những ngày từ tháng 5 đến tháng 7-2014 căng

                   thẳng, sôi sục... . Có một số người phục vụ người qua đường
                nước uống miễn phí với hàng chữ "không bán nước" , hành động
                này đã làm nhói đau và lay động tâm cang biết bao con người... .

                 Thế nhưng... . Khiến tôi còn nhớ lại.. Tôi sống ở miền Nam nên
                     chỉ nhớ lại chuyện xưa nơi miền quê của mình ngày trước.
                (Nhưng theo tôi biết hầu như nơi nào cũng có giống như vậy... .).

                 Những ngày hè đầu những năm 60, được nghỉ học, thôi thì đám
                học trò Tiểu học chúng tôi rong chơi hết đầu làng, đến cuối xóm...
                 . Dưới nắng hè chang chang, lúc khát nước thì sao ?! Miền quê
                  còn nghèo khó, đâu phải đứa nhỏ nào cũng có tiền để thưởng

                thức một ly... xi rô đá nhận, hay một ly chanh muối !? Không có gì
                 phải lo. Ngày đó ven con đường ngang qua làng, dưới bóng cây
                trứng cá, hay dưới hiên một ngôi nhà nhỏ bé tầm thường... . Trên

                 quãng đường đất đỏ lẫn đá xanh còn lại từ thời Pháp thuộc, chỉ
                  dài độ 3 cây số đã có 3 điểm không bán nước như vậy. Người
                nào đó tốt bụng đã để sẵn một lu nước nhỏ, cạnh bên là một cọc
                  cây, úp lên trên một cái... gáo dừa có cán dài. Đến giờ tôi vẫn

                  không sao quên được cái lu nước mưa (hay nước giếng) trong
                 veo, mát rượi... . Cái lu có một cái nắp ghép bằng những miếng

                 ván nhỏ với cái quai cũng bằng cây một cách đơn sơ... . Duy có
                     điều tôi nhớ nhất là cái gáo dừa, trong môi trường ẩm ướt
                thường xuyên, cái gáo đã hình như đóng một ít... rong xanh ! Chỉ
                 nhắc lại chút thôi, chứ lúc ấy bọn tôi đứa nào đứa nấy uống ừng

                 ực ngon lành ! ( Giờ đây, tôi có thể so sánh giống như khi người
                Đức uống một loại bia Đức hảo hạng được chứa trong cái vại bia
                            bằng pha lê thật to và thật đẹp của... Tiệp vậy!).








                                                             241
   239   240   241   242   243   244   245   246   247   248   249