Page 10 - Noi Dau Dai
P. 10

Nỗi Đau Dài











              MỘNG, THỰC


                     Mộng, thực, tình thơ viết cả đời
                     Gói lòng dấu kín uớc đầy vơi
                     Sợ nguời không đọc, buồn đem đốt
                     Tung bụi tro vào bão muôn nơi...
                     Chẳng ai cấm đuợc cõi lòng yêu
                     Nhung sợ tặng rồi sẽ tủi nhiều
                     Ngàn trùng cách biệt xa xăm quá
                     Mơ mộng cũng như lá đổ chiều

                     Nguời thơ thanh thoát cánh tay ngà
                     Ta nắm tay em gió đẩy ra
                     Vì gió ghen hờn trăng diễm tuyệt
                     Và lá thu sầu vừa luớt qua...!
                     Thì ra thơ chẳng mộng duyên hồng
                     Tình tặng cho đời nguyện uớc mong

                     Ngàn năm vẫn thế em kiều diễm
                     Vạn áng thơ say thoát khỏi lòng...!
                     Chinh Nguyên






                                             9
   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14   15