Page 81 - Noi Dau Dai
P. 81
Chinh Nguyên
EM…
Sáng sớm hơi sương còn vương, anh ngồi trong nhà
vuờn quán coffee Ngõ Vàng Quỳ (Ban Mê Thuột),
vướng hơi lạnh của cuối đông, nhìn cành mai đang
ươm nụ, thỉnh thoảng cơn gío heo may thổi ngang
gây lạnh, vài nụ mai vàng nở sớm rung rinh cánh.
Nhớ Mẹ, thương em anh chợt viết:
Đợi nguời chẳng thấy nguời về
Thôi đành ngồi lại cà phê đầu làng
Đợi em từ thủa hè sang
Bao mùa xuân tới bẽ bàng tóc phai
Chợt thương tóc bím ngắn dài
Chợt yêu em lúc tóc mai thẹn thùng
Chợt nhìn vào cõi không trung
Chợt xin trời đất... tương phùng nối xua.
Nhưng rồi đã mãi xa nhau
Nhưng rồi từng phiến đớn đau đoạn truờng
Nhưng rồi lưu lạc muời phuong
Nhng rồi em đã cuối đuờng bể dâu
Thế rồi cả một chuỗi sầu
Thế rồi hai đứa giang đầu mưa ngâu
Thế rồi em hỡi... về đâu?
Thế rồi anh đứng trên cầu đợi nhau
Xuân ơi...vạn nỗi... muôn sầu...!
Chinh Nguyên
80