Page 41 - 206206ebbd60d49765e8b3fbf5adc1e6_1_tmp
P. 41

ngày nay khi đã xế bóng, nhìn lại đoạn đời đi qua với ít nhiều
           nuối tiếc.
               Tôi bỏ Huế ra đi vào mùa thu 1966, rồi lại trở về Huế cũng
           vào mùa thu thu năm 1971 để tiếp nối con đường của các bậc
           đàn anh, đứng trên bục giảng của đại học đường Văn Khoa để
           truyền thụ kiến thức cho các thế hệ tương lai của đất nước cố
           đô mà mình đã học hỏi được từ các bậc thầy đáng kính. Tuy
           rằng giờ đây không còn là chàng sinh viên với lứa tuổi mộng
           mơ của một thời cắp sách, không còn những chiều lang thang
           dưới cơn mưa dầm, cùng nhai bắp nướng và đếm bước chân
           đi trên hè phố vắng. Không còn cái thú nhìn mưa bay giăng
           giăng khi cùng bách bộ ngang qua cầu Tràng Tiền mầu trắng
           tinh nguyên. Phía dưới kia là thôn Vỹ dạ với hàng cau mờ ảo
           trong làn mưa bụi. Nhìn xa hơn tháp chùa Linh Mụ lung linh
           huyền ảo trong cơn buốt của chiều đông. Xa rồi tuổi thanh
           xuân với ước vọng tràn đầy!
               Tôi trở lại Huế trong lứa tuổi “tam thập nhi lập” với trách
           nhiệm nặng nề trên đôi vai của kẻ mới bước vào đời. Tôi tự
           thấy mình nghiêm trang hơn, đứng đắn hơn, tuy chưa già dặn
           đủ để cáng đáng trọng trách trên bục giảng Đại Học.
                Tôi  đã sống với Huế hết mình, yêu thương Huế như
           người tình muôn thuở, cũng buồn với Huế về những cơn
           mưa dầm bất tận và những đêm đông lạnh buốt thấu xương
           nhưng tôi vẫn thương Huế qua từng con đường rợp đỏ mùa
           hoa phượng. Tôi thương Huế với những cơn lũ cuồng nộ
           đầu nguồn. Tôi thương Huế với những thành quách lâu đài
           cổ kính của kinh đô một thời vang bóng và thương Huế qua
           tiếng mưa rơi tí tách ở hàng hiên khi ngồi bên cốc cà phê với
           điếu thuốc lá trong quán Lạc Sơn, bên bờ sông Hương dạo đó.
               Biết bao mùa mưa ở Huế đi qua trong đời tôi, với biết bao
           kỷ niệm của một thời dĩ vãng….
               Tôi lại rời Huế một lần nữa vào tháng tư đen 1975, để vào
           trại cải tạo. Tôi chỉ trở lại với Huế vào đầu năm 1982, khi được
           phóng thích từ trại tù ở vùng núi Trường Sơn Đông. Tôi được
           thả cùng với một số bạn tù vào một buổi sáng mưa rơi lất phất
           trong giá buốt của mùa đông.
               Xe đò chở những người tù đỗ lại ở bến xe An Cựu, tôi
           lang thang khoác ba lô trên vai đi bộ qua cầu Tràng Tiền trong


           40 - Ký sự Khúc Quanh Định Mệnh - Lê Đình Cai
   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46