Page 98 - 206206ebbd60d49765e8b3fbf5adc1e6_1_tmp
P. 98

viết đề cương rồi xin được gặp Giáo Sư bảo trợ để thỉnh thị
          ý kiến. Rồi chương I, chương II... hình thành. Viết xong, ban
          đêm đến xin thầy đọc lại sửa chữa hoặc góp thêm ý kiến. Lần
          nào tôi cũng được thầy hết lòng chỉ dạy với thái độ rất cởi mở
          và gần gũi. Những chương, những đoạn tôi viết xong thầy
          xem lại thật kỹ, ghi chú những đề nghị bổ sung sửa đổi ở bên
          lề trong bản nháp bằng mực đỏ rất rõ ràng; đôi khi thầy tự
          tìm cho những tài liệu mà không có ở bất cứ thư viện nào vì
          nó thuộc phần gia phả hay tài liệu đầu tay mà con cháu thuộc
          dòng chúa Nguyễn Phúc Chu đang lưu giữ...
               Dù thầy rất bận rộn với công việc giảng dạy tại trường
          và phải biên soạn các giảng khóa mới, nhưng thầy chưa bao
          giờ từ chối những giờ xin hội ý cùng thầy liên quan đến các
          chương, đoạn của công trình biên khảo mà tôi đang thực hiện.
          Điều này khiến tôi cảm khích vô cùng và luôn nhớ mãi trong
          đời.
               Những năm tháng miệt mài  đi qua trong thầm lặng
          và kiên trì, cuối cùng luận án “34 năm cầm quyền của của
          chúa Nguyễn Phúc Chu (1691-1725)”  đã hoàn thành và  đã
          đệ trình trước Hội Đồng Giám Khảo gồm Giáo Sư Nguyễn
          Khắc Hoạch, Khoa Trưởng Đại Học Văn Khoa Sài Gòn ngồi
          ghế Chủ Tịch với ba vị giám khảo là: Giáo Sư Bửu Cầm, Giáo
          Sư Ngiêm Thẩm và Giáo Sư Phan Khoang vào cuối niên học
          1967-68, được chấm đỗ với hạng Bình với lời khen ngợi của
          Hội Đồng Giám Khảo.
               Ấn tượng mà tôi lưu lại mãi trong lòng về vị thầy đáng
          kính này là sự khoan dung độ lượng và lòng tận tụy cho môn
          sinh mà nếu không có nó chắc chắn tôi khó lòng hoàn thành
          con đường học vấn đã chọn. Những lần tôi đem các chương
          viết xong để xin ý kiến của thầy, thường khi phải mất một hai
          tháng các vị thầy bảo trợ mới trao lại cho sinh viên một hay
          hai chương đọc xong, thế mà tôi lại được hưởng cái may mắn
          là thầy đã giành ưu tiên để đọc, góp ý và chỉ thêm tài liệu
          tham khảo cho tôi để hiệu đính lại các chỗ sai lầm trong bản
          nháp. Sửa rồi, tôi đem lại thầy đọc lần nữa và thời gian chờ
          đợi của tôi lại được thầy rút ngắn dần... Thời gian chờ đợi với
          vị Giáo Sư bảo trợ xem bản nháp, sửa chữa, góp ý hay đề nghị
          thay đổi điểm này hay điểm khác... càng ngắn bao nhiêu thì


                           Lê Đình Cai - Ký sự Khúc Quanh Định Mệnh - 97
   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103